CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 314

“Pháo hoa ở dưới đất?” Hạ Xuyên đưa pháo hoa que cho cô, “Cầm đi

chơi đi.”

“Dỗ con nít đó à?”

“Cô tưởng mình bao nhiêu tuổi?”

Tưởng Tốn nói: “Mãi mãi mười bảy.” Cô nhận lấy pháo hoa que vẫy

vẫy, tia lửa bắn tung tóe.

Hạ Xuyên hỏi: “Sao không phải mười tám?”

“Tôi hài lòng.” Tia lửa cháy nhanh, sắp đến đuôi, “Anh lấy cái này ở

đâu?”

“Cho đứa bé kia một đồng.”

“Anh không biết ngượng mà dùng một đồng.”

“Sao phải ngượng.” Hạ Xuyên đút tay vào túi áo lắc lắc, bên trong

vang lẻng xẻng, “Một túi tiền xu, có người không biết ngượng đưa, sao tôi
phải ngượng dùng?”

Tưởng Tốn nhớ tới tối qua tay cô đút trong túi áo anh, hai người nắm

tay nhau, ấm áp, sau đó bị trộm cắt ngang.

Nếu như không cắt ngang, tiếp đó sẽ thế nào?

Pháo hoa cháy hết, còn hơn một tiếng nữa là sẽ bước sang năm mới.

Cao An và A Sùng say khướt, Trương Nghiên Khê bảo họ ngủ ở

phòng ngủ gần phòng khách, Tưởng Tốn ngủ với cô ấy. Hạ Xuyên nói:
“Anh ngủ phòng khách.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.