CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 330

Cao An đưa một tấm danh thiếp: “Anh chờ điện thoại của chú.”

Hạ Xuyên nhận lấy, vỗ vỗ cánh tay anh ta, không nói gì cả.

***

Siêu thị cách chỗ này không xa, lái xe chỉ mất mười phút.

Tưởng Tốn lấy mấy gói khăn giấy, một hộp quần lót, một hộp vớ, lại

thêm mấy gói băng vệ sinh, không có đồ khác.

Trương Nghiên Khê hỏi: “Chỉ mấy thứ này sao, có cần mua thêm chút

đồ ăn không?”

“Không cần đâu, đói thì ăn cơm.”

“Đồ ăn vặt thì sao?”

Tưởng Tốn nói: “Tôi không ăn đồ vặt lắm.”

Trương Nghiên Khê gật gật đầu, thấy giá đồ ăn vặt, nói: “Tôi mua một

ít cho Đông Đông ăn.”

Tưởng Tốn đi sang cùng cô ấy, thấy cô ấy bỏ mấy hộp chocolate, mấy

gói thịt bò khô, mấy gói quả hạch vào trong xe đẩy, rồi bỏ thêm hai hộp sữa
chua, ngoài sữa chua ra thì những thứ khác đều khá đắt.

Tưởng Tốn nói: “Chị rất yêu thương Đông Đông.”

Trương Nghiên Khê cười nói: “Nó đáng được thương yêu, là một đứa

bé ngoan, vừa nghe lời vừa hiểu chuyện, tôi coi nó như con gái ruột vậy.”

Tưởng Tốn tùy ý trò chuyện: “Con bé học hành thế nào?”

Trương Nghiên Khê nói: “Thành tích bình thường, nhưng nó học rất

chăm chỉ. Tôi cảm thấy chăm chỉ khó có được hơn bẩm sinh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.