CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 393

Cô chui vào trong chăn sấy áo len. Hạ Xuyên dùng điện thoại riêng

trong phòng gọi cho đồn cảnh sát ở đây hỏi thăm tình hình vụ án, hỏi xong
nhân tiện nói tên của phòng khám nha khoa để cảnh sát tra số điện thoại
giúp.

Tra được số điện thoại, Hạ Xuyên gọi tới, là y tá nhận máy. Anh bảo

người ta chuyển cho Trương Sùng.

Đầu bên kia y tá kêu hai tiếng: “Trương Sùng! Trương Sùng có ở đây

không?”

Hạ Xuyên lập tức nghe được, “Có có có, chính là tôi chính là tôi!”

Bên kia cướp ống nghe, gào lên, ngay cả Tưởng Tốn cũng nghe thấy.

“Lão Hạ ——”

Hạ Xuyên đưa ống nghe ra xa một lát, chờ đầu bên kia bình tĩnh một

chút mới nói: “Được rồi được rồi, đừng nói nhảm nữa. Tối qua xe bị người
ta động tay động chân nên lái xuống hồ, tôi và Tưởng Tốn đều rơi xuống
hồ, mất một cái vali, bây giờ không có đồ mặc. Cậu mua hai bộ sang đây
cho tôi, đồ phụ nữ mặc cũng mua hai bộ, tôi cho cậu địa chỉ, cậu ghi lại đi.”

Cúp điện thoại, Hạ Xuyên nằm lại xuống giường. Tưởng Tốn hỏi:

“Bên đồn cảnh sát nói thế nào?”

“Hôm nay mới mùng ba Tết, năng suất thấp nên không vội được, lát

nữa qua đó một chuyến.”

“Nói như vậy thì hai ngày nữa sẽ không có kết quả? Xe của tôi làm thế

nào?”

“Giữ lại từ từ điều tra, còn có thể làm thế nào.” Hạ Xuyên liếc cô,

“Sao, vội về à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.