CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 478

khuôn mặt, đôi môi, cổ Tưởng Tốn, rồi quay lại tai cô, tay mài ép dưới
người.

“Sít chặt vô cùng… Đừng cắn môi…” Anh ngậm môi Tưởng Tốn, đi

vào trong từng chút một, lại ôm cô lên, để cô ôm lấy cổ anh.

Anh khom người cắn ngực cô. Tưởng Tốn ngửa đầu ra sau, đưa mình

vào trong miệng anh.

Hạ Xuyên hỏi: “Thoải mái không?”

Tưởng Tốn cả buổi mới lên tiếng: “Bình thường…”

Hạ Xuyên cười cười: “Không sảng khoái?”

“Bình thường…”

Hạ Xuyên ném cô lại, hung hăng xông vào trong một cái. Tưởng Tốn

chịu không nổi la lên: “Khốn kiếp…”

Hạ Xuyên bấu vào hai cánh tay cô, nhìn chằm chằm nét mặt cô: “Có

sảng khoái không?”

Tưởng Tốn rên rỉ, hoàn toàn không nói được. Anh rong ruổi trên

người cô, bắt cô mở miệng, nhưng lúc cô sắp mở miệng lại đâm vào đến
mức âm điệu trong cổ họng cô vỡ vụn.

Túi ngủ hai người đã mở hết, lệch vị trí, chợt nghe “ầm” một tiếng

nặng nề truyền tới từ trong khe núi. Hạ Xuyên dừng lại nhìn sang bên cạnh,
một tảng đá rơi xuống, họ đã đến gần bên vách núi.

Tưởng Tốn nghiêng đầu, lưng hơi cong lên, nói: “Đi qua một chút…”

Hạ Xuyên dùng sức ưỡn một cái, Tưởng Tốn khẽ rên: “Ưm…

đừng…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.