CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 483

“Sao lúc nãy không dùng?”

“Quên mất.”

Tưởng Tốn liếc về phía anh, Hạ Xuyên kẹp điếu thuốc vẫn chưa châm,

cúi người, bao phủ đỉnh đầu cô nói: “Sảng khoái nên quên mất. Quan trọng
không?”

Tưởng Tốn nói: “Không sao, kì an toàn.”

Hạ Xuyên nhìn cô một hồi, ngậm thuốc, châm thuốc ở đỉnh đầu cô.

Đầu thuốc sáng lên trước mắt Tưởng Tốn, Hạ Xuyên cúi đầu hôn môi cô
một cái, rồi đưa thuốc tới bên miệng cô.

Tưởng Tốn ngậm lấy, một lát sau, phả một vòng khói thuốc vào mặt

Hạ Xuyên.

Hạ Xuyên rít một hơi, cũng phả vòng khói thuốc vào mặt Tưởng Tốn.

Anh lại đưa điếu thuốc sang, Tưởng Tốn trả lại anh một hơi thuốc như cũ.

Ánh mắt anh không rời mặt cô, dường như có thể đào ra vàng trên mặt

cô. Tưởng Tốn hờ hững nhìn lại, lát sau, cô sờ đỉnh đầu anh một cái, hỏi:
“Bị ai đập đầu vậy?”

Hạ Xuyên không trả lời, cúi đầu hôn cô một hồi, chờ đến khi tàn thuốc

rơi xuống bên tai cô, anh mới buông cô ra, nghiêng người búng tàn thuốc
sang bên cạnh, hỏi: “Có lạnh không?”

“Có một chút.”

“Mặc đồ vào.”

Tưởng Tốn đứng dậy mặc quần áo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.