CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 500

Lau xong, cô quay đầu nhìn Hạ Xuyên. Hạ Xuyên không sợ lạnh, vậy

mà còn cởi vớ ngâm chân trong nước suối.

Tưởng Tốn nhìn một hồi, nói: “May mà đựng nước trước rồi.”

Hạ Xuyên cười: “Em tưởng nước em đựng vào là nước sạch ư?”

“Không nhìn thấy thì là nước sạch.”

Hạ Xuyên không lên tiếng, Tưởng Tốn chợt nhớ tới câu của Trương

Nghiên Khê:

Tôi từng thấy nước bẩn hơn nữa kìa… Bề ngoài trong veo lắm, thực ra

bên trong toàn là chất độc.

Tưởng Tốn hỏi: “Nước lạnh không?”

“Không lạnh.”

Tưởng Tốn cũng cởi vớ, Hạ Xuyên nhìn về phía cô: “Muốn ngâm

chân à?”

“Ừ, anh nói không lạnh.”

Hạ Xuyên nói: “Ban nãy là ai không vắt nổi cả khăn?”

Tưởng Tốn nói: “Thích ứng rồi thì không lạnh nữa.”

Cô cởi vớ, lòng bàn chân chạm mặt nước, lạnh đến mức cô thầm hít

vào một hơi. Hạ Xuyên ở bên cạnh như cười như không nhìn. Tưởng Tốn
thích ứng một lúc, cuối cùng ngâm chân vào.

Người bên cạnh đột nhiên kéo chân cô lên, mặt nước vang ào ào một

tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.