CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 505

“Tính cả hai lần.”

Tưởng Tốn nói: “Không sợ chút nào chắc chắn là giả.”

Hạ Xuyên cười nói: “Cũng rất thành thật đấy.”

“Anh thì sao?”

“Không sợ.”

“Không sợ thì anh chạy cái gì mà chạy?”

“Em là một gánh nặng, chỉ có thể chạy thôi.”

Tưởng Tốn lườm anh một cái, lòng bàn chân ngưa ngứa, anh cứ luôn

sờ nghịch.

Tưởng Tốn nói: “Chân tôi chưa rửa đâu.”

“Ừm.”

“Có thối không?”

“Không có mùi.”

Tưởng Tốn hỏi: “Anh có chứng bái vật chân à?”

“Em ít nói lời buồn nôn đi.”

Tưởng Tốn cười một tiếng: “Ai buồn nôn chứ…”

Hạ Xuyên sờ đến đầu ngón chân cô, ngón chân cái, móng chân từng bị

gãy, trên mặt có một vết lõm nhỏ, móng chân bị cắt ngang, vết móng gãy
vẫn còn, ngón chân cái bây giờ hơi tím, hoàn toàn khác mấy móng chân
trơn bóng đều đặn bên cạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.