CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 627

Tưởng Tốn đánh tay anh: “Được rồi, cứ vậy đi.”

Hạ Xuyên nhìn thêm hai lần rồi mới dẫn cô ra ngoài.

Người của đồn cảnh sát đến rất nhanh, đi theo họ đến thôn Tây Bình,

tìm được căn nhà đất kia. Bên trong người đi nhà trống, dưới đất có vỏ trái
cây và lon bia chưa dọn dẹp, trong phòng ngủ có dấu vết trói gô, trên trần
nhà bên ngoài còn có bằng chứng bắn súng.

Dùng súng, chuyện nhỏ hóa to, tên cao gầy từng ở đây, tìm người hỏi

một cái là có thể điều tra ra, mấy tên khác thì không có ai gặp bao giờ. Hạ
Xuyên cung cấp mấy số điện thoại, rồi nói chuyện của ba tên trước kia,
trong lòng cảnh sát đã rõ, nhưng Hạ Xuyên không khai mục đích của đối
phương.

Cảnh sát còn hỏi: “Vậy còn mất thứ gì không?”

Tưởng Tốn nói: “Ba lô của tôi, còn có tiền.”

Hạ Xuyên nhìn cô một cái, không lên tiếng.

Xe việt dã đậu tại chỗ, không bị người khác phát hiện, đồ bên trong

vẫn còn. Hai người tạm biệt cảnh sát, còn phải quay lại nhà trọ kia lấy đồ.

Dọc đường chạy về, Hạ Xuyên đưa Tưởng Tốn đi bệnh viện trước, cạo

móng tay, băng sát trùng vết thương. Ra khỏi bệnh viện lái xe tiếp, đi qua
một quán cơm, Tưởng Tốn bảo Hạ Xuyên dừng xe, cô xuống mua chút đồ
ăn mang về. Hạ Xuyên ngồi trên xe nhìn cô vào quán, gõ tay lái, theo thói
quen muốn lấy điếu thuốc, vừa sờ mới nhớ ra anh vứt thuốc rồi. Anh hơi
buồn bực sờ đầu một cái, rảnh rỗi nhìn đường phố, ánh mắt dừng ở một
chỗ, một lát sau, anh cởi dây an toàn xuống xe.

Trong cửa hàng đồ trang sức bạc, trong tủ hàng ba mặt và kệ hàng đều

bày đồ trang sức bạc của dân tộc Di rực rỡ sắc màu, kiểu dáng rất quen, đều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.