CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 657

Anh ta ngồi ghế dài, cố tình dịch sang bên cạnh chừa ra một chỗ, vỗ

vỗ, cười: “Nào, đừng đứng ngẩn ra đó chứ.”

Tưởng Tốn không nhúc nhích: “Cảm ơn, tôi thích đứng. Các anh có

chuyện thì nói đi, không cần quan tâm đến tôi.”

Từ Kính Tùng: “Đúng nhỉ, quên mất chuyện chính. Anh Hạ, món đồ

đó đâu?”

“Món đồ gì cơ?”

Từ Kính Tùng nói: “Bố tôi từng đề cập với tôi, năm đó có một người

tới làm đánh giá tác động môi trường, bản đầu tiên làm sai, bản thứ hai làm
khác, người đó làm xong thì biến mất. Ngần ấy năm, chúng tôi cũng tìm
qua mấy lần, kết quả không tìm được, ai mà biết anh lại giúp chúng tôi một
chuyện lớn như vậy…” Anh ta cười, “Bản báo cáo đánh giá tác động môi
trường đó ở đâu?”

“Ồ? Bản báo cáo đánh giá tác động môi trường ư?” Hạ Xuyên nói,

“Sao tôi nghe nói, anh bảo chúng tôi tới gặp một người bạn mà?”

“Gặp bạn không vội, lát nữa có thời gian cho các anh ôn lại chuyện cũ.

Cho tôi thấy bản báo cáo kia trước xem?”

Hạ Xuyên rít một hơi thuốc: “Không thấy được bạn không yên tâm.”

“Còn trọng tình nghĩa thật.” Từ Kính Tùng cười, dụi thuốc lên bàn,

đứng lên đi về phía Tưởng Tốn, “Em cũng rất trọng tình nghĩa, anh nghe
nói, tối qua em cứu người dưới súng?”

Vẻ mặt Tưởng Tốn bình thường, cô nói: “Đâu có thần thông vậy, tôi tự

cứu mình thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.