CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 708

Máy bay bay ổn định, gặp phải luồng không khí nhỏ một lần, trong

khoang hạng thương gia vô cùng yên lặng, thỉnh thoảng có người thì thầm
nói chuyện riêng mấy câu. Hạ Xuyên thấy Tưởng Tốn luôn nhìn ra ngoài
cửa sổ, bên ngoài mây trắng dày đặc, ánh mặt trời đưa tay là có thể chạm
tới, anh hỏi: “Nghĩ gì thế?”

“Không có gì.” Tưởng Tốn nói khẽ, “Chỉ là đột nhiên nghĩ đến, luôn ở

trên đường.”

Bắt đầu từ hôm rời khỏi núi Minh Hà, bọn họ luôn ở trên đường, đi

thẳng về phía tây, tưởng là hành trình đi về mười ngày bằng phẳng, ai ngờ
vừa đi là hơn nửa tháng, bây giờ vẫn ở trên đường, mà ngày về, cô đã
không xác định nữa.

***

Giữa đường chuyển máy bay một lần, chờ thực sự xuống máy bay là

đã tám giờ tối. Có một chàng trai trẻ chờ bên ngoài đón máy bay, thoạt nhìn
khoảng hai mươi, dáng người không cao, mặt mũi đầy đặn, da đen, vừa
thấy họ, anh ta lập tức vẫy tay: “Bên này bên này!”

A Sùng nói với Hạ Xuyên: “Sao Vũ Lập lại đen nữa rồi!”

Chàng trai tên Vũ Lập lộ một hàm răng trắng: “Anh Xuyên! Anh

Sùng!”

Hạ Xuyên hỏi: “Chờ bao lâu rồi?”

Vũ Lập nói: “Không lâu lắm, chỉ chờ mười phút thôi, hành lý để em!”

Bốn người, không có bao nhiêu hành lý, một mình Vũ Lập đẩy xe.

Anh ta nhìn hai cô gái lạ, A Sùng giới thiệu: “Cô ấy tên Vương Tiêu, tới du
lịch. Cô ấy tên Tưởng Tốn!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.