CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 752

Thiệu Bân đẩy Tôn Hoài Mẫn một cái. Tôn Hoài Mẫn nghiêng đầu, rất

lâu sau, mới không cam lòng nói: “Cái người họ… Anh Hạ ấy, không phải
cô cho anh ta bao xe sao? Sao bây giờ tới đây vậy?”

Tưởng Tốn nói: “Anh ta còn chưa trả tiền xe cho tôi, tôi đến đòi nợ.”

Tôn Hoài Mẫn thoáng khựng lại: “Cô ở cùng anh ta ư?”

Tưởng Tốn cười, không trả lời.

“Đây mới mấy ngày, không ngờ nhanh như vậy…” Tôn Hoài Mẫn nói,

“Cô và anh ta mới quen tổng cộng một tháng, nghe nói mấy ngày nay cô
sống cũng không tốt lắm.”

Tôn Hoài Mẫn liếc nhìn tay cô, vết thương trên móng tay rõ ràng,

muốn bỏ qua cũng không được. Cô ta nói: “Cô chỉ là một người dân nhỏ
bình thường, đi theo anh ta toan tính cái gì? Nếu như toan tính tiền…” Tôn
Hoài Mẫn nói khẽ, “Cô muốn bao nhiêu, có thể ra một cái giá.”

Tưởng Tốn nhướng mày: “Cái gì cơ?”

Tôn Hoài Mẫn nghiêm mặt: “Tôi biết gia đình bọn họ chẳng qua chỉ là

một nhà giàu mới nổi mà thôi, có thể có bao nhiêu tiền chứ? Cô liều mạng
kiếm tiền như vậy, một người phụ nữ suốt ngày làm tài xế cho người ta,
chẳng qua là muốn tương lai sống sung sướng thôi. Anh Hạ đó không phải
hiền lành gì, cô mới quen anh ta mấy ngày mà đã gặp bao nhiêu khổ như
vậy, sau này cũng sẽ không sống yên được… Tôi là muốn tốt cho cô, cô
muốn bao nhiêu, có thể ra một cái giá.”

Tưởng Tốn có nhiều hứng thú: “Điều kiện thì sao?”

“Tôi muốn bản báo cáo kia.”

Tưởng Tốn trầm tư một hồi: “Ông chủ cô bảo cô tới ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.