CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 836

Trác Văn thò đầu ra khỏi cửa sổ: “Sao chạy tới đây đón vậy? Tự anh có thể
tìm được mà.”

Tưởng Tốn cười: “Anh chạy từ xa tới đây, đón anh là chuyện nên làm.

Xe có người dùng rồi, ở đây chỉ có một chiếc motor, anh vẫn phải ngồi taxi
thôi.”

Trác Văn nói: “Được, vậy hai người ở đằng trước dẫn đường đi.”

Tưởng Tốn vừa đội mũ bảo hiểm, xa xa, đột nhiên truyền đến từng

tiếng động cơ rừm rừm, từ xa đến gần, rất nhiều xe. Tưởng Tốn nhìn sang
bên đó, chỉ thấy trong bụi đất cuồn cuộn, một đoàn xe Haval hơn hai mươi
chiếc đang tăng tốc chạy sang bên này.

Tưởng Tốn ngẩn ra, một chiếc việt dã dẫn đầu phanh gấp, dừng giữa

đường, một người đàn ông hơn hai mươi tuổi thò nửa người ra khỏi xe,
ngạc nhiên nói: “Jessie! Là chị!” Anh ta vẫy tay xung quanh, “Jessie ở đây,
Jessie ở đây này!”

Tưởng Tốn lập tức cởi mũ bảo hiểm, tóc tai rối bời, cô không kịp vuốt

lại.

Một người trong đoàn xe cười lớn: “Đúng là Jessie rồi, sao chị biết

bọn em tới vậy?”

Tưởng Tốn chậm chạp, vuốt tóc một cái, cười nói: “Gặp ma rồi, mấy

cậu chui từ đâu ra thế?”

Người đàn ông trẻ tuổi nói: “Hôm qua bọn em thấy ảnh của chị trên

mạng, nên muốn xem thử hai năm nay chị đi chết ở đâu rồi, vậy mà biến
mất khỏi thế gian chứ!”

Tưởng Tốn xách mũ bảo hiểm, đập ngực anh ta một cái, nói: “Đi, mời

mấy cậu ăn cơm!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.