CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 98

Cô mặc áo ngực, nhìn mình trong gương: “Có chuyện à?”

“Có thể vào nói không?”

Cô mặc áo ngủ, cài nút: “Chuyện gì?”

“Tôi biết chuyện sáng nay rồi…”

Cô khom người, mặc quần ngủ, cổ áo rũ xuống, cảnh trước ngực thấy

rõ trong gương.

Tưởng Tốn mặc xong, đi đến mở cửa.

Tôn Hoài Mẫn đứng cúi đầu, Tôn Nhu kéo cô ta đi vào: “Tưởng Tốn,

tôi biết chuyện buổi sáng rồi.”

Tưởng Tốn không nói tiếng nào nhìn cô ấy.

Tôn Nhu nói: “Viên Viên về khóc mãi đến giờ. Tôi ở một lúc rồi sẽ

dẫn nó về nhà trước, ba anh em kia của tôi cũng đi cùng. Chuyện buổi sáng,
tôi thay mặt nó xin lỗi em.”

Tưởng Tốn nói: “Không cần, cô ta không được lợi vậy đâu.”

Tôn Nhu gật gật đầu: “Tóm lại là hai đứa nó khơi mào trước, trong

lòng tôi hiểu. Hai nhà chúng ta tuy không coi là họ hàng gì, nhưng chỗ này
nhỏ, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, tôi vẫn hi vọng chúng ta trở thành
bạn. Cho dù không thành bạn bè được, thì cũng đừng là kẻ thù, được
không?”

Ấn tượng của Tưởng Tốn về Tôn Nhu không tệ, cô cười cười: “Cô ta

là cô ta, chị là chị.”

Tôn Nhu kéo Tôn Hoài Mẫn đến phía trước, nói: “Nói xin lỗi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.