CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 105

"Không cần khách khí." Ban Họa hào phóng khoát tay áo, sau đó lại

lấy thêm một con gà rừng đưa cho Dung Hà: "Ầy, cầm lấy đi."

Nhìn con gà rừng máu me nhầy nhụa, Dung Hà vẫn cười như cũ đón

nhận.

"Ta đi tìm phụ thân cùng đệ đệ, cáo từ." Ban Họa cầm đồ vật Hoàng

Đế ban thưởng trong tay, chỉ có thể hành lễ qua loa với Dung Hà, quay
người chạy về hướng Ban Hoài và Ban Hằng.

"Bá gia, tiểu nhân tới bắt nó." Dung Hà thấy hộ vệ đang nhìn gà rừng

đẫm máu đang cố vươn cổ động đậy, cảm thấy Ban Quận Quân là một cô
nương "tốt", tay không xách đồ chơi bẩn thỉu này, thật sự là không tưởng
tượng nổi.

"Không cần." Dung Hà cười có chút quái dị: "Đây là lần đầu tiên có

tiểu cô nương cầm con mồi tới dỗ dành ta đấy."

Bởi vì y không săn được gà rừng, liền lấy gà rừng của mình đưa y.

Cũng không nghĩ đến y là nam nhân, bị nữ nhân tặng con mồi có thể không
nén giận được sao?

"Tỷ, tỷ xách về một con thỏ thật mập, chờ đến khi nướng hẳn ăn rất

ngon. " Ban Hằng liếc mắt đã nhìn thấy con thỏ mập trong tay Ban Họa, lập
tức gọi hộ vệ đi xử lý con thỏ: " Ta còn mang tới một bình tương ớt lấy từ
vùng Man Di, sau này khi làm đồ nướng đảm bảo rất ngon miệng."

" Con thỏ này không phải ta săn, là bệ hạ tặng cho ta. " Ban Họa kín

đáp đưa thịt hươu cho hộ vệ, để hắn cùng cầm đi xử l,: "Thứ ta săn được,
lấy một ít cho người đưa mẫu thân đi, nên không đủ ăn."

Ban Hằng nói nhỏ vào tai Ban Họa: "Nịnh hót!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.