CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1144

"Được rồi. " Ban Họa giao hoa lộ cho một tỳ nữ, lại bôi trên mặt và

tay không ít thứ, quay đầu nói với Dung Hà: " Không thấy vô vị à?"

Dung Hà cười lắc đầu: "Nàng thích là được."

Trên thế gian làm gì có nữ nhân nào dung nhan sẽ không già đi, chỉ là

cân thận bảo dưỡng, để da của mình nhìn không tỳ vết chút nào mà thôi.

Nhưng những chuyện này Ban Họa không có ý định nhắc với Dung

Hà, đối phương cũng sẽ không thấy hứng thú lắm.

Bọn nha hoàn thay Ban Hoạ chải kỹ tóc, Dung Hà muốn xung phong

nhận việc vẽ mày cho nàng, thấy bộ dáng y kích động, Ban Họa nhất thời
mềm lòng, vẫn để y thử.

Nhưng mà sự thật chứng minh, người giỏi vẽ tranh không nhất định vẽ

mày đẹp, Ban Họa nhìn mày liễu của mình biến thành xiêu xiêu vẹo vẹo,
ghét bỏ dùng khăn lau sạch lông mày, nói với Dung Hà:" Đây là mặt của ta,
không phải vải vẽ."

"Thật có lỗi, lần đầu vẽ cái này, tay có chút không nghe lời. " Dung Hà

thấy động tác nàng lau mày quá mạnh, đưa tay đoạt đi khăn của nàng, nhẹ
nhàng thay nàng lau sạch: "Nàng vẽ ta nhìn."

Nam nhân vừa thành thân, thấy cái gì cũng cảm thấy hứng thú, trâm

cài đầu, mỹ phẩm dưỡng da, thậm chí yếm của nữ nhân... Y cũng lén nhìn
trộm, giống như được mở ra một thế giới hoàn toàn mới, trong thế giới này
mỗi chỗ nơi toả sáng đều làm y cảm thấy mới lạ.

Khi còn nhỏ, y cảm thấy nếu mình cưới một người không có chuyện gì

cứ khóc trước gương, nương tử đối nguyệt ngâm thơ, thành thân cũng
không biết ý nghĩa của nó. Có lẽ là mẫu thân của y làm y có cảm giác sợ
hãi nữ nhân, đến mức rất nhiều năm y tránh xa nữ nhân, chỉ là người khác
nhìn không ra thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.