CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1183

Tình cảm giữa y và đại ca cũng không quá tốt, bọn họ tuy là thân

huynh đệ, nhưng vì gia phong Dung gia, cho nên họ cũng không thân thiết,
kính trọng nhiều hơn thân mật, mỗi hành động, tiếng nói không thể thoát
khỏi hai chữ quy củ.

"Tuyết lớn như vậy, hai người chạy tới đây làm gì?" Ban Họa ôm lò

sưởi cầm tay đứng dưới hành lang gấp khúc, ngoắc ngoắc hai người: "Mau
tới đây."

Ban Hằng chạy đến trước mặt Ban Hằng: "Tỷ, tỷ đã dậy rồi."

Trên gương mặt Ban Họa mang theo đỏ ửng sau khi rời giường: "Tối

hôm qua ngủ quá trễ, cho nên thức dậy trễ."

"Có lạnhkhông?" Dung Hà sờ soạng mặt nàng, mềm mại trơn mềm, y

nhịn không được lại sờ soạng thêm một chút.

"Tay lạnh thì cầm cái này. " Ban Họa nhét lò sưởi cầm tay vào tay

Dung Hà, hai tay che mặt nói: " Đừng sờ loạn, làm hư mặt ta thì làm sao
đây?"

Dung Hà nắm tay nàng, thả lại lò sưởi vào tay nàng: "Được được, ta

không sờ."

"Quận Chúa. " Như Ý vội vàng tới: "Hai đại phu người cho phủ Trung

Bình Bá mượn đã quay về, bọn họ muốn gặp người."

"Tạ gia đại lang không cần đại phu nữa à?" Ban Họa nhíu mày: "Bảo

họ ở sảnh chờ ta."

Tạ Trọng Cẩm bị đâm một đao, lúc này mới qua vài ngày, đã không

cần đại phu rồi?

Chẳng lẽ... người không còn?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.