CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1195

về Hầu phủ."

Thái Tử nghe vậy cười ra tiếng: "Họa Họa nha đầu này, coi như xuất

giá rồi, cũng sẽ không để mình bị thiệt."

" Dáng dấp Phúc Nhạc Quận Chúa xinh đẹp như vậy, sao Thành An

Hầu có thể bỏ tay để nàng chịu ấm ức chứ. " Người hầu biết Thái Tử thích
người một nhà phủ Tĩnh Đình Công, cho nên chọn lời dễ nghe mà nói:
"Tiểu nhân còn nghe nói, Thành An Hầu bồi Phúc Nhạc Quận Chúa về phủ
Tĩnh Đình Công qua giao thừa, không ít người trong Kinh Thành đều đang
hâm mộ Quận Chúa."

Thái Tử nghe thế, ấn tượng với Dung Hà càng tốt hơn, hắn thấy, một

nam nhân nguyện ý tốn nhiều tâm tư đối đãi người cùng chăn gối của mình
như vậy, nội tâm nhất định là dịu dàng.

Nghĩ đến Thạch thị đã thành thân cùng hắn nhiều năm, Thái Tử than

nhẹ một tiếng, thần sắc có chút lạnh lẽo.

Phủ Thành An Hầu hiện tại đang ở trong một mớ rối ren, bởi vì đồ

cưới của Ban Họa thực sự quá nhiều, một khố phòng không đủ dùng, phải
sắp xếp thêm khố phòng nữa mới đủ.

Vàng bạc ngọc khí vô số món, quản gia phụ trách đăng ký tạo danh

sách loay hoay đầu đầy mồ hôi, Hầu Gia nhà bọn họ cưới về một vị cực
giàu. Lại nhìn quản sự từ Ban gia bồi gả tới mặt mũi tràn đầy bình tĩnh,
quản gia hít sâu một hơi, bảo hạ nhân dọn đồ tay chân càng cẩn thận.

"Đồ vật đã thu dọn xong chưa?" Dung Hà đi tới, thấy trong viện còn

bày biện rất nhiều rương, quay đầu nhìn nhà: "Phu nhân giao chuyện này
cho ngươi, là tín nhiệm đối với ngươi, ngươi đừng phụ tín nhiệm của phu
nhân."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.