CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1197

ghi trên giấy khiến y giật mình. Lúc trước Ban gia để tờ đơn hồi môn ngoài
sáng, cũng không có những vật này, cho nên y còn không biết phu nhân
mình âu yếm vậy mà mang theo tài sản lớn như thế gả cho y.

Lúc trước Họa Họa đưa cho y vài cuốn sách, đã để y giật mình không

thôi, không nghĩ tới Ban gia vẫn còn đồ tốt nhiều người đọc sách tha thiết
ước mơ như vậy.

"Ngoại trừ thuộc hạ ra, cũng chỉ có thị tì phu nhân phái tới xử lý khố

phòng biết."

"Chuyện này ngươi làm rất khá. " Dung Hà thu tờ đơn này: "Đồ vật

thu vào hết, không thể để lọt tin tức."

"Thuộc hạ đã rõ."

Dung Hà cầm tờ đơn đến hậu viện tìm Ban Họa, nàng đang ghé vào

trên cầu cẩm thạch cho cá ăn, bởi vì thời tiết còn lạnh, toàn thân nàng mặc
lông xù, đứng xa nhìn, giống như một con hồ ly lười mỹ lệ.

"Họa Họa. " Dung Hà đi đến bên người nàng, cầm áo choàng trên tay

tỳ nữ, khoác trên người nàng: "Ta vừa mới nhìn thấy đồ cưới của nàng, ta
thấy vẫn nên đến nhà nhạc phụ nhạc mẫu ở rể thôi."

Ban Họa bị y chọc cười, giơ tay lên lắc lắc, để người hầu bên người lui

ra, mới nói: "Bị những vàng bạc tài bảo kia dọa rồi à?"

"Không. " Dung Hà lắc đầu: "Bị những cuốn sách kia dọa sợ."

"Đây đều do tổ tiên và thái tổ chúng ta lúc giành chính quyền có được,

lấy những đồ tướng quân khác không cần. " Ban Họa thở dài: "Nghe nói
khi đó thiên hạ đại loạn, dân chúng lầm than, mỗi lần tổ tiên và thái tổ theo
chủ công công phá một toà thành, sẽ cùng các huynh đệ khác phân chia một
số đồ của kẻ giàu. Vì tránh để giữa huynh đệ vì tài bảo nổi lên mâu thuẫn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.