CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1203

"Như Ý. " Ban Họa lười biếng một tay chống cằm, khóe mắt đuôi lông

mày mang theo quyến rũ: " Trang điểm cho ta."

"Vâng."

Chải tóc kỹ càng, nàng từ trong hộp lấy ra cây trâm phượng Dung Hà

tự tay cắm cho mình ban nãy: "Dùng cây này."

Như Ý nhận cây trâm, bị tay nghề tinh xảo làm kinh ngạc hít sâu một

hơi: "Quận Chúa, trâm này thật xinh đẹp."

"Cũng vì nó đẹp, ta mới chọn nó. " Ban Họa tô giữa lông mày một đoá

hoa diễm lệ: "Không thì cài nó làm gì?"

Lúc Như Ý chỉnh sửa y phục cho Ban Họa, nhìn thấy cổ nàng có một

vết đỏ nhàn nhạt, đỏ mặt nói: "Quận Chúa nói đúng." Nguy hiểm thật, vừa
rồi nàng kém chút nhịn không được kiểm tra trên cổ Quận Chúa rồi, nàng
nên làm sao đây?

Ban Họa vừa thay xong y phục, trang điểm kĩ, liền nghe hạ nhân nói,

Thái Tử tới chơi.

"Hầu Gia đâu?" Nửa canh giờ trước, Dung Hà đã ra ngoài, hiện tại

Thái Tử tới chơi, cũng không biết Dung Hà có ở đó hay không.

"Mới vừa có người tìm Hầu Gia, đúng lúc Hầu Gia vừa mới xuất phủ."

"Ta lập tức tới." Ban Họa phủ thêm một kiện áo khoác đỏ đậm, quay

người đi ra khỏi điện, bọn hạ nhân phục vụ đuổi theo sát.

"Thái Tử, thuộc hạ nghe ngóng hạ nhân Hầu phủ, Thành An Hầu bây

giờ không có trong phủ." Người hầu của Thái Tử đi đến, trên mặt mang
theo chút không vui.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.