CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1221

Thạch thị không thích Ban Họa từ đáy lòng, lúc trước Ban Họa dẫn

người vọt tới Tướng phủ, ép người dẫn Nhị muội tới Đại Lý Tự, khẩu khí
này Thái Tử Phi luôn ghi ở trong lòng. Càng châm chọc là, nam nhân muội
muội nàng ta ngưỡng mộ trong lòng, Ban Họa lại lấy được.

Ban Họa gả cho Dung Hà đã hơn nửa tháng rồi, thế nhưng sắc mặt

nàng hồng nhuận phơn phớt, tinh thần phấn chấn, rõ ràng sau thành thân
sống rất tốt, Ban Họa mới có thể tùy ý như vậy. Còn có váy xoè trên người
nàng, là dùng vải Yên Hà hiếm gặp chế thành, người không biết chỉ chỉ
nghỉ là của hồi môn của Ban gia, nhưng trong nội tâm nàng ta rõ ràng, thứ
này không phải người Ban gia chuẩn bị cho Ban Hoạ.

Nàng ta nhớ rất rõ ràng, vải Yên Hà ở toàn bộ Đại Nghiệp rất ít, cho

dù có, tối đa cũng chỉ có thể lấy ra làm một chiếc áo choàng hoặc khăn tay,
làm thành một bộ váy quá mức xa xỉ, huống chi là thứ tốt như này, cho dù
có lòng xa xỉ cũng rất khó mua được.

Nghe nói chế tác vải Yên Hà cực kỳ phức tạp, vải vóc để quá lâu sẽ

không hao tổn màu sắc, dù để một trăm năm, nó vẫn như ráng mây mỹ lệ.
Nhưng dệt nương nghề này đã chết, bà không có hậu nhân cũng không có
đồ đệ, tay nghề cũng đã thất truyền.

Cho nên hiện tại coi như nhà ai muốn tìm vải Yên Hà làm váy, có thể

không đủ.

Nàng ta nghe người khác nói, năm đó khi bệ hạ đăng cơ, cố ý thưởng

cho lão Thành An Hầu một tấm vải Yên Hà, nhưng do phu nhân Lâm thị
của Thành An Hầu không thích thứ hoa lệ, tấm vải Yên Hà này liền không
xuất hiện ở phủ Thành An Hầu nữa. Không nghĩ tới thời gian qua đi hơn
hai mươi năm, tấm vải Yên Hà này lại dùng trên thân Ban Họa.

Thành An Hầu đối với Ban Họa lại rất sẳn lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.