CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 125

"Nhanh như vậy đã chọn được rồi?" Vân Khánh Đế kinh ngạc nhìn

Ban Họa, có phải không biết chọn người nào không?

"Tên của hắn may mắn nhất, chọn hắn nhất định không sai." Ban Họa

cười híp mắt để Vân Khánh Đế nhìn tên, sau đó để thẻ tên vào bình ngọc
cách nàng không xa.

"Cao Vượng Thịnh..." Vân Khánh Đế lập tức bật cười, tên này quả

thực có chút tục khí, nhưng cũng thật may mắn.

"Quân Phách, Hằng tiểu tử, các ngươi cũng đến chọn một cái đi." Tâm

tình Vân Khánh Đế cực tốt vung tay lên bảo Ban Hằng và Dung Hà đến
chọn.

"Bệ hạ, ngài biết ta cái gì cũng không sợ, chỉ sợ phải động não." Ban

Hằng cũng chọn thẻ tên của Cao Vượng Thịnh ném vào bình ngọc.

"Ta tin tưởng tuệ nhãn của Ban Quận Quân." Dung Hà cười, trực tiếp

cầm thẻ tên của Cao Vượng Thịnh bỏ vào.

Vân Khánh Đế rất hài lòng với điểm này của Dung Hà, biết ông thích

ai hay ghét ai, mỗi tiếng nói cử động mặc dù phong độ nhẹ nhàng, nhưng
không quá kiêu ngạo, khiến người ta cảm thấy như gió xuân ấm áp. Nghĩ
đến nhiều chuyện không lớn trên triều, nhưng mỗi một đại thần đều dùng
giọng nói vang dội của mình, chuyện lớn bằng hạt vừng cũng làm cho trời
đất mù mịt, ông hận không thể khiến trên dưới cả triều đều giống như Dung
Hà, thì ông có thể thanh tĩnh không ít.

Ban Họa quay đầu nhìn Dung Hà, Dung Hà cũng quay đầu nhìn nàng,

y nhìn nàng cười thân thiện một cái.

Loại ánhmắt này ngay cả nàng nhìn cũng không tin, nhưng người khác

lại có cảm giác rất tin tưởng, thật sự là quá tốt đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.