CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1252

"Hồi Thái Tử điện hạ, hạ quan phát hiện một chút ngải thân đỏ trong

chén trà Phúc Nhạc Quận Chúa đã dùng qua."

"Ngải thân đỏ?" Thái Tử nghe tên đẹp vô cùng: "Đây là thuốc gì?"

"Nó còn có tên là ô đầu*, vốn là thuốc trị thương, nhưng nếu uống như

uống thuốc, thì lại là kịch độc. Phúc Nhạc Quận Chúa phục dụng lượng
nhỏ, sẽ không nguy hiểm." Thái y không hiểu nhất chính là, người hạ độc
thực sự rất khó hiểu, đã có lòng giết người, vì sao lại cho ít độc như thế?

*được xếp vào danh sách thuốc độc bảng A, nhưng cũng là một vị

thuốc quý đứng thứ 4 trong "tứ đại danh dược" (sâm, nhung, quế, phụ) sau
khi được bào chế cẩn thận. Có vị nhạt, the, sau gây cảm giác như kiến bò.
Ô đầu là cây thuốc có độc, tất cả các phần của cây đều chứa chất gây độc,
nhiều nhất là ở củ. Củ ấu tàu rất độc, lượng độc của củ ấu tầu có thể làm
cho người tê cứng chân tay, tắc nghẽn mạch máu, đông máu và chết. Độc
tính của aconitin rất mạnh: Chỉ cần một liều 0,02 – 0,05 mg cho 1 kg thể
trọng là có thể gây chết người. Do cực độc nên trước đây một số người đã
dùng nước của loại củ này tẩm vào đầu mũi tên khi săn thú rừng, kể cả
voi[1].

Ô đầu mặc dù độc, nhưng nếu dùng lượng ít, lại kịp thời thúc nôn, sẽ

không nguy hiểm đến tính mạng.

"Ta nhớ ra rồi. " Lưu phu nhân bỗng nhiên nói: " Vừa rồi có một cung

nữ trong lúc bưng trà cho Quận Chúa không cẩn thận làm đổ trà, Quận
Chúa còn thưởng khăn tay cho cung nữ này. Cung nữ làm đổ trà, lại châm
trà cho Quận Chúa lần nữa..."

Nói cách khác, ban đầu trong chén trà có kịch độc, thế nhưng tiểu

cung nữ làm đổ, một lần nữa đổ trà mới, cho nên lượng độc giảm đi rất
nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.