CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1325

Sau khi ra khỏi địa giới kinh thành, quân viễn chinh đi một mạch về

phía nam, không dám trì hoãn nửa bước.

Trên đường đi, binh sĩ quấy phá người dân, thậm chí còn làm hư hại

đồng ruộng, Dung Hà hạ lệnh trách phạt những binh lính này, bọn họ còn
không phục, cuối cùng bọn họ phát hiện khả năng bắn cung của họ không
sánh bằng Dung Hà, hơn nữa kỹ năng sử dụng giáo của họ cũng không
bằng một cô gái như Ban Họa, cuối cùng đều ngoan ngoãn nghe lời.

"Tướng quân, phía trước chính là địa giới của bọn phản quân." Quan

tiên phong ruổi ngựa đi tới bên cạnh Dung Hà, "Xin tướng quân hạ lệnh."

"Các vị tướng sĩ đi đường vội vã, chắc đã thấm mệt rồi, trước tiên hãy

dựng trại ở tạm, nghỉ ngơi dưỡng sức."

"Rõ.

Quan Đi đầu thầm vui mừng, quả thật bọn họ lên đường vội vã, bây

giờ ai cũng mệt mỏi, nếu lúc này khơi chiến, bọn họ sao chống đỡ được
phản quân? Có điều, lương thảo chỉ có hạn, thời gian không thể kéo quá
dài, đến lúc đó lương thảo không đủ, chắc chắn sẽ thất bại.

"Sau khi dựng doanh trại xong, Dung Hà và Ban Họa cùng ở một

doanh trướng, các tướng sĩ khác đã quen với việc này rồi, cho nên cũng
không cảm thấy có cái gì kỳ quái, Suốt đoạn đường hành quân, bọn họ đã
bị tài năng của Phúc Nhạc quận chúa thuyết phục, tuy là phận nữ nhi,
nhưng nhiều binh sĩ vẫn còn kém xa nàng.

Đáng tiếc chẳng phải là nam nhi, bằng không Ban gia đã có người kế

nghiệp.

Nhưng lại nghĩ đến người Ban gia hiện đang bị bệ hạ giam lỏng trong

kinh thành làm con tin, các tướng sĩ lại cảm thấy căm phẫn, vốn dĩ do đế
vương bất nhân, dẫn tới thiên hạ đại loạn, cuối cùng lại bức ép một cô gái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.