CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 133

Cuộc chiến quyền lực mấy chục năm trước, các hoàng tử chết thì chết,

ở tù thì ở tù, bị điên thì bị điên, mấy vị Công Chúa kim chi ngọc diệp dù đã
xuất giá, cuối cùng cũng chết không rõ ràng, bà là Công Chúaduy nhất
trong số tỷ muội sống đến bây giờ, Trưởng Công Chúa tôn quý nhất đương
triều.

Chỉ tiếc danh hào Trưởng Công Chúa này có quá nhiều việc không thể

lộ ra ngoài, có quá nhiều hận và bất đắc dĩ, số tuổi qua con giáp đã không
muôn nhớ lại.

"Đêm nay hầm canh gà rừng đi. " Trưởng Công Chúa cười nhạt nói:"

Họa Họa nhà chúng ta tự tay săn được gà rừng, hương vị nhất định không
tệ."

"Vâng." Thường mama lau đi vệt nước mắt trên khóe mắt, hành lễ với

Trưởng Công Chúa một cái, lưng thẳng tắp lui ra ngoài.

Trận săn bắn Hoàng gia ngoại ô, Đế Vương cùng triều thần đã ở chỗ

này chờ đợi ba ngày, Hoàng Đế tận hứng, cũng nên dẹp đường trở về phủ.

"Ban Quận Quân không hổ là hậu duệ võ tướng, trong đám nữ quyến

ngươi săn được nhiều con mồi nhất. " Vân Khánh Đế nhìn Ban Họa, không
che giấu chút sủng ái nào của ông đối với người Ban gia: "Nói với trẫm là
ngươi muốn gì?"

Ban Họa thành thật lắc đầu: "Bệ hạ, thần nữ hiện tại không thiếu đồ

gì."

"Nhìn thấy ngươi, trẫm liền nghĩ đến cô phụ anh dũng giết địch trên

chiến trường năm đó. " Vân Khánh thở dài: "Tiễn thuật khi còn bé của
trẫm, là hắn dạy, không nghĩ tới..."

Phò mã Trưởng Công Chúa, là võ tướng tiếng tăm lừng lẫy của đại

nghiệp, hoặc nói Ban gia mấy đời võ tướng, đều thay Tưởng gia lập nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.