CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 215

thực tế cũng không phải thật sự chán ghét Ban Họa, chỉ không nhớ người
trong nhà cứ như vậy định hôn sự cho hắn ta mà thôi.

Bốn năm trước, sau khi hắn ta đính hôn với Ban Họa, đã nghe qua một

số tin đồn không tốt lắm. Có người nói Tạ gia bọn hắn vì nịnh nọt Trưởng
Công Chúa, ngay cả nhi tử cũng có thể hy sinh. Còn có người nói, Ban Họa
chỉ có mỹ mạo, làm việc hoang đường mười phần, cười hắn ta tầm thường
chỉ nhìn dung mạo không nặng bản chất, ngày sau chỉ sợ bị đội nón xanh
cũng không dám nói lời nào.

Thường xuyên nghe nhưng lời như thế, thời gian dần qua hắn ta có

cảm giác chán ghét với Tĩnh Đình Hầu phủ, thậm chí cảm thấy đến mỗi lần
đến Ban phủ là vũ nhục nhân cách của mình.

Hắnta cùng hoa khôi bỏ trốn, cũng không phải bởi vì hắn ta thật sự ưa

thích hoa khôi kia, hắn ta chỉ muốn người khác biết, hắn ta là Tạ Khải Lâm
không phải nam nhân vì quyền thế ủy thân cho nữ nhân, hắn ta thà rằng ở
cùng với hoa khôi lầu xanh, cũng ghê tởm Ban Họa.

Sau này hắn ta về nhà, nghe những người trong Kinh Thành chế giễu

Ban Họa, hắn ta mới thanh tỉnh lại, tự mình lựa chọn một phương thức
hạng bétđể giải quyết đoạn hôn ước này. Từ đó về sau, hầu như hắn không
còn xuất hiện trước mặt Ban Họa, cũng không mặt mũi xuất hiện trước mặt
nàng.

Mấy ngày trước gặp nàng ở đầu đường, mới phát hiện tiểu cô nương

ngây ngô lúc trước đã biến thành minh châu diễm lệ, chỉ cần nàng đứng ở
đó thì không còn ai dám xem nhẹ nàng.

Đầu đường ồn ào, chỉ có nàng tươi mới giống như hỏa diễm trong một

thế giới xám xịt, chói mắt khiến hắn ta không còn mặt mũi đối mặt với
nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.