CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 217

Nàng ta đoán Tạ Khải Lâm sẽ phản bác Ban Hằng, nhưng ngoài ý

muốn của nàng ta là Tạ Khải Lâm vậy mà không có bao nhiêu phản ứng.

"Ban Thế Tử, mong ngươi ăn nói cẩn trọng." Tạ Khải Lâm rất muốn

tranh chấp với Ban Hằng, nhưng bây giờ đại ca còn bị giam giữ trong đại
lao, bản án cũng không được tra rõ ràng, hắn ta căn bản không dám đắc tội
người Ban gia. Người Ban gia mặc dù hoang đường, nhưng bọn họ vẫn
chen mồm được trước mặt Hoàng Thượng, hắn ta không dám đắc tội Ban
Hằng, cũng đắc tội không nổi.

"Hừ. " Ban Hằng vỗ mông ngựa, cười lạnh nói: " Đã làm thì phải gánh

lấy hậu quả, không cần sợ người khác nói. Rồi mọi chuyện sẽ sáng tỏ, thế
giới tươi sáng, bệ hạ chắc chắn sẽ cho bách tính thiên hạ công đạo."

"Tốt!" Mấy bách tính bên cạnh vỗ tay.

"Công tử nói hay lắm!"

"Bệ hạ là một minh quân, tất nhiên sẽ không bao che những quan viên

làm xằng làm bậy này!"

Đối với dân chúng bình thường mà nói, bọn họ không biết ai là người

tốt, ai là người xấu, nhưngthiên tính của họ rất ghét tham quan, hiện tại có
người đứng ra mắng to tham quan, hơn nữa thoạt nhìn thân phận còn không
đơn giản, tất nhiên bọn họ sẽ đi theo sau lưng người này mà vỗ tay.

Coi như không thể làm gì tham quan, nhưng theo chân mắng một trận,

vỗ một tràng vỗ tay, cũng hả giận đấy.

Thạch Phi Tiên thấy người này đổi trắng thay đen tràng diện làm sợ

ngây người, Ban Hằng là thiếu gia chơi bời lêu lổng, cũng không cảm thấy
ngại khi nói người Tạ gia làm không được sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.