CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 224

Mấy ngày trước không phải đệ nói muốn mua cây quạt này à, sao mua
được rồi lại mất hứng."

"Tỷ." Ban Hằng nghiêm túc nhìn Ban Họa: "Trở về rồi, ta liền bắt đầu

luyện tập công phu quyền cước, tỷ hãy giám sát ta thật chặt."

"Đây là thế nào?" Ban Họa nhét hộp đựng quạt vào tay Ban Hằng:

"Được rồi, đồ vật đã tới tay, đệ không cần phải nói lời dễ nghe dụ dỗ ta."

"Ta rất nghiêm túc. " Ban Hằng xiết chặt hộp:"Trở về sẽ luyện thật

tốt!"

Ban Họa vỗ vai của hắn: "Ừm, tốt, trở về liền luyện."

"Ồ, đây không phải hai biểu chất của ta sao?" Trường Thanh Vương

nhìn thấy hai huynh muội đứng ở cửa tiệm: "Mua thứ tốt gì rồi?"

"Bái kiến Vương Gia." Hai huynh muội hành lễ với Trường Thanh

Vương, Ban Họa nhìn thấy Dung Hà sau lưng Trường Thanh Vương, thì
trừng mắt nhìn y. Dung Hà để ý đến động tác nhỏ này, nhịn không được lộ
ra một nụ cười mỉm.

"Người trong nhà không cần khách sáo như vậy. " Trường Thanh

Vương nhìn về phía Ban Họa: "Nghe nói tay ngươi bị thương, có sao
không?"

"Không có gì đáng ngại. " Ban Họa cười hồn nhiên: "Thái y nói không

bị thương xương cốt, chỉ cần bôi thuốc đúng hạn, nghỉ ngơi thêm mấy ngày
là khỏe."

"Vậy ta an tâm. " Mắt Trường Thanh Vương nhìn sắc trời:"Đi, canh

giờ còn sớm, đến phủ ta ngồi một chút, có đồ tốt cho các ngươi xem."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.