CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 277

"Yên tâm, ta kín miệng, chắc chắn không nói ra ngoài." Chu Thường

Tiêu cảm khái nói: " Tỷ ta thật sự là nữ trung hào kiệt, quả thực Thành An
Bá... Khí độ tốt."

Ban Hằng biết hắn ta kín miệng, không có việc gì sẽ không nói chuyện

này cho hắn ta biết: "Được rồi, cửa hôn sự Nghiêm gia này, nhà chúng ta
hơn phân nửa sẽ không đồng ý, ngươi trở về nói cho Nghiêm Chân, chết
tâm sớm một chút."

Chu Thường Tiêu lắc đầu cười khổ, trên thực tế hắn ta cũng không

hiểu vì sao Nghiêm Chân lại náo một trận như thế, cũng không nghĩ một
nếu như việc thành, Ban Họa gả vào Nghiêm gia rồi, có thể tiếp đãi bà bà
sao?

Bầu không khí Nghiêm gia quả thực không tốt lắm, nhi tử tham gia

xong cuộc đi săn mùa thu trở về, nói muốn cưới Quận Chúa Ban gia không
biết lo nghĩ kia, trong lòng Nghiêm phu nhân không quá thoải mái. Thật ra
làm thế nào bà cũng không đồng ý, nào biết được đứa bé này không hề mất
hy vọng, vì nữ nhân Ban Họa cơm nước không vào, ngày đêm không ngủ,
bà và lão gia đau lòng vì con, chỉ có thể mời bà mai và Chu phu nhân giúp
đỡ làm mai.

Nhưng Ban Họa kia xa hoa lãng phí thành tính, ngang ngược càn rỡ,

nữ nhân tướng mạo xinh đẹp muốn làm tức phụ của mình, Nghiêm phu
nhân đã cảm thấy nuốt không trôi cục tức này, con của bà từ nhỏ mắt đã
đọc quần thư, có tri thức hiểu lễ nghĩa, tại sao lại coi trọng một nữ nhân
như thế?

Sớm biết hắn sẽ biến thành dạng này, trước kia bà không nên quản hắn

nghiêm như thế, không cho hắn gần nữ sắc, đến mức hắn gặp nữ nhân như
Ban Họa liền mất hồn.

"Phu nhân, Chu phu nhân đã tới."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.