CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 302

Thấy hắn hình như không nghĩ đến chuyện này, Ban Họa cảm thấy

Nghiêm Chân này thật đáng yêu, đáng yêu giống như một tiểu hài tử.

"Nghiêm công tử có thể chưa hiểu rõ ta. " Ban Họa lộ ra một nụ cười

lười biếng:“Từ nhỏ ta ở trong nhà sẽ mặc vải tốt nhất, trong nhà nuôi hơn
mười đầu bếp, nuôi họ là vì ta. Hoa phục mỹ thực vú nuôi thành đàn là sở
thích của ta, gì mà thi từ ca phú, hiền lương thục đức, công việc quản gia
đều không liên quan đến ta."

Tất cả nữ tử bên người Nghiêm Chân đều hiền lương thục đức, khi nào

mà gặp được nữ tử ‘mạnh mẽ’ như vậy, hắn nhìn bộ dạng lười biết của Ban
Họa, tim nhảy bịch bịch. Vẻ mặt hắn hốt hoảng suy nghĩ,mỹ nhân như vậy,
bảo hắn quỳ xuống cởi giày vớ cho nàng, hắn cũng nguyện ý đấy.

Hoa phục mỹ thực, vàng bạc châu báu, nữ nhi dạng này, vốn nên nuôi

như kim tôn ngọc quý, không thể chịu chút ủy khuất nào.

Chỉ cần nàng bằng lòng liếc nhìn hắn thêm vài cái, hắn nguyện ý vì

nàng dâng hiến hết thảy.

"Ta bằng lòng. " Nghiêm Chân vội vàng mở miệng: "Ta thật sự bằng

lòng."

Ban Họa nhìn khuôn mặt nam nhân đỏ như máu trước mặt, nói chuyện

lắp ba lắp bắp, cũng có thể nói là thiếu niên, bỗng nhiên che miệng nở nụ
cười: "Cảm ơn, nhưng mà rất xin lỗi, ta nghĩ chúng ta không hợp."

"Tại sao?" Nghiêm Chân vội vàng hỏi nói: " Ta có thể cố gắng làm tất

cả yêu cầu của ngươi, ta thật sự bằng lòng làm vì ngươi."

"Ta biết." Ban Họa biết thời khắc này Nghiêm Chân nói lời thật lòng,

nhưng cũng chỉ là giờ phút này mà thôi, nam nhân này sinh ra ở gia đình lễ
giáo khắc nghiệt, thậm chí hắn không gần nữ sắc, một lòng đọc sách, đã trở
thành hài tử khiến người ta an tâm trong mắt phụ mẫu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.