đã xảy ra chuyện gì?"
Hạ nhân bị Khang Ninh gọi lại vội vàng cúi đầu nói: "Xin Quận Chúa
thứ tội, tiểu nhân vừa qua đây, không biết có chuyện gì."
Chi tử Nghiêm Tả tướng tỏ tình Phúc Nhạc Quận Chúa Tĩnh Đình
Hầu phủ bị từ hôn ba lần, còn bị người Quận Chúa này từ chối!
Chuyện này thực sự làm cho người ta chấn kinh rồi, nội tâm của hắn
nhận đả kích rất lớn, nhưng lại không dám nói với người khác chữ nào.
Khang Ninh thấy hạ nhân này không muốn nói sự thật, trong lòng có
chút không vui, nhưng đây không phải hạ nhân Huệ Vương Phủ, cho dù
nàng ta có bất mãn cũng không thể biểu lộ ra: "Đã như vậy, thì tìm người
biết đến nói."
Hạ nhân ở cửa cùng nhau cúi đầu xuống, không nói một lời.
Bầu không khí lập tức trở nên lúng túng, Khang Ninh miễn cưỡng
cười: "Nếu tất cả các ngươi đều không biết thì coi như xong đi."
Nàng ta vào xe ngựa rồi, mới triệt triệt để để giận tái mặt, toàn bộ
người Kinh Thành đều xem thường nàng ta, hạ nhân Thạch gia cũng giống
vậy.
Những con chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, mắt chó coi thường
người khác.
Sớm muộn cũng có một ngày, sớm muộn cũng có một ngày...
Nàng ta lấy từ ngăn kéo xe ngựa ra một chồng bánh giòn, khiến chúng
tan thành phấn, mới cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn chút.
Xe ngựa Ban Họa dừng lại trước cửa Tĩnh Đình Hầu phủ, lúc nàng
bước ra khỏi xe ngựa, thấy Dung Hà còn ở đây, liền lộ ra một nụ cười xán