CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 326

"Bệ hạ. " Trung Bình Bá chán nản quỳ trên mặt đất, hành đại lễ với

Hoàng Đế: "Bệ hạ, khuyển tử oan uổng, cầu bệ hạ xử lý nhẹ."

"Tạ khanh, trẫm đã tha cho tội danh của hắn. " VânKhánh Đế có chút

không kiên nhẫn khoát tay: "Ngươi không cần nói nữa, nếu như ngươi
không phải thông gia của trẫm, tội danh của Tạ đại lang, vốn nên sung quân
biên cương, năm năm không được triệu hồi."

Trong nháy mắt sắc mặt Trung Bình Bá trắng bệch, nửa ngày mới dập

đầu với Vân Khánh Đế: "Vi thần... Tạ bệ hạ ân điển."

Bệ hạ không giữ chút mặt mũi nào cho ông ta, ngày sau nữ nhi đến

phủ Nhị Hoàng Tử, không biết còn phải chịu bao nhiêu ủy khuất.

Đại nghiệp triều thần, nếu không phải đại sự không được hành đại lễ,

Trung Bình bá hiện tại ngay trước mặt trên dưới cả triều quỳ Vân Khánh
Đế, đã là hành động bất đắc dĩ, nhưng hiển nhiên mặt mũi của ông ta không
đủ, Hoàng Thượng cũng không vì vậy mà giảm hình phạt với Tạ Trọng
Cẩm.

Tan triều, Trung Bình Bá trực tiếp đi tới chỗ Ban Hoài, sắc mặt ông ta

ửng hồng, trên mặt đầy hận ý: "Ban Hoài, hôm nay ngươi khinh người quá
đáng, Tạ gia đã ghi lại phần đại lễ này của ngươi."

Triều thần còn chưa đi xa nhìn thấy có náo nhiệt có thể nhìn, cũng

nhịn không được giảm lại bước chân, dùng khóe mắt liếc nhìn hai người,
dùng tư thế hàm súc chế giễu.

"Thật sự là buồn cười, đại lang nhà ngươi hoạch tội có liên hệ gì với

bản hầu. " Ban Hoài thấy bộ dáng này của Trung Bình Bá, không sợ buồn
bực: "Không phải ta tra án, vạch tội cũng không phải ta, nhưng ngươi hết
lần này tới lần khác nổi giận với ta, không phải ngươi thấy ta không có thực
quyền liền khi dễ ta hả?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.