CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 508

"Quận Chúa, đã canh ba." Ban Họa nghe vậy, ánh mắt của mình lập

tức nhắm lại, cố gắng để mình mau chóng ngủ.

Sách dành cho nữ nhân từng nói, canh ba không ngủ, tổn hại dung

nhan bên ngoài của nữ tử nhất, không được khinh nhờn.

Ngủ đến bình minh, nghe hạ nhân nói, Thành An Bá đã đến, Ban Họa

còn có chút chiều nay không biết thế nào*. Cho đến khi rửa mặt xong, mới
miễn cưỡng tỉnh táo lại.

*ý chỉ còn mơ mơ màng màng.

"Quận Chúa, Thành An Bá đã đến, người còn chưa trang điểm, y phục

cũng không thay, nên thế nào đây?" Như Ý thấy Ban Họa còn ngồi ngốc
trên giường, bất đắc dĩ nói: " Nô tỳ hầu hạ người mặc y phục nha."

"Hả?" Ban Họa sờ mặt, nói với Như Ý: "Như Ý, ngươi phải hiểu được

một đạo lý, nam nhân giỏi về chờ đợi, luôn cực kỳ mê người."d^đ&l=q:đ

Như Ý: Không, nô tỳ không biết nam nhân mê người như thế nào,

nhưng nô tỳ biết, người nhất định là một nữ nhân giỏi về khoản khiến nam
nhân chờ đợi.

Trong chính sảnh, Ban Hằng cùng Dung Hà ngồi gần nửa canh giờ, trà

đã đổi hai lần, nhưng tỷ hắn còn chưa ra.

"Dung Bá gia, tỷ ta nàng..."

"Ta và Quận Chúa không hẹn thời gian, ta tùy tiện đến thăm, phiền

Quận Chúa nghỉ ngơi."

Ban Hằng sờ mũi, rốt cuộc nói không nên lời.

Một người muốn đánh, một người muốn bị đánh, hắn còn có thể nói

gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.