CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 52

Nàng ta không sợ bị phạt, thế nhưng hài tử làm sao bây giờ?

Ngay tại thời điểm nữ nhân đang nghĩ lung tung, Ban Họa đem thẻ bài

của mình đưa cho thủ vệ cửa thành, thủ vệ hành lễ với nàng, nhìn cũng
không thèm nhìn nữ nhân ôm hài tử, liền để đám người bọn họ đi qua.

“Được rồi, tự ngươi mang hài tử đi xem đại phu đi.” Ban Họa ngồi

trên lưng ngựa, vỗ mông ngựa, con ngựa liền chạy đuổi theo Ban Hằng.

Nữ nhân sửng sốt một chút, mới biết mình gặp được một quý nhân hảo

tâm, nàng ta cúi đầu nhìn hài tử đang khóc nỉ non, hít một hơi thật sâu,
ngay cả quý nhân đã đến giúp đỡ, con của nàng ta nhất định có thể sống
sót.

“Tỷ, vừa rồi tỷ làm gì vậy?” Ban Hằng thấy nàng đang đuổi theo, quay

đầu về phía sau, chuyện lạ gì đều có.

“Đi làm người tốt chuyện tốt. “ Ban Họa nói xong câu đó, chỉ thấy

Ban Hằng một mặt hoài nghi nhìn nàng.

“Người tốt chuyện tốt có liên quan gì đến tỷ?” Ban Hằng đối với tỷ tỷ

nhà mình rất hiểu rõ, mỗi ngày yêu thích nhất là ăn uống mặc, ăn đều là
món tinh xảo nhất, mặc thì đều coi trọng nhất, bình thường ra ngoài đều
bận khoe khoang y phục và trang sức của mình, còn có tâm tư làm việc tốt?

Ban Họa liếc mắt, nhưng mỹ nhân dù có trợn mắt trắng vẫn đẹp, cho

nên động tác thô lỗ nàng làm, liền thành hồn nhiên đáng yêu.

Nhưng màn này rơi vào mắt Trầm Ngọc, thì không còn đáng yêu nữa.

Hắn muốn thừa dịp tỷ đệ hai người không phát hiện tránh qua một bên, nào
biết được Ban Hằng dẫn đầu gọi hắn lại.

“Trầm Ngọc!” Ban Hằng dùng tay chỉ Trầm Ngọc: “Ngươi dừng lại

cho tiểu gia!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.