CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 53

“Hạ quan bái kiến Ban Thế Tử, “ Mắt Trầm Ngọc nhìn Ban Họa đang

trên lung ngựa: “Bái kiến Ban Hương Quân.”

“Ồ, hôm nay không phải ngày nghỉ, Trầm Thám Hoa sao không phảu

trực nhỉ?” Ban Hằng vung roi ngựa, liếc mắt nhìn nử tử bên cạnh hắn, cười
lạnh nói: “ Mỹ nhân tại đây, ách.”

“Vẻ đẹp của nữ tử, tại xương không tại da, ánh mắt Ban Thế Tử và hạ

quan khác biệt, tại hạ không còn lời nào để nói.” Trầm Ngọc lui sang bên
cạnh một bước: “Mời hai vị.”

Ban Hằng coi như đầu óc không thông minh, cũng nghe ra lời nói của

hắn ám chỉ tỷ tỷ chỉ đẹp bề ngoài, lập tức tức giận đến mặt cũng thay đổi.

“Ba!” Một đầu roi quất vào trên thân Trầm Ngọc, Trầm Ngọc đau đến

kêu rên một tiếng, nữ tử bên cạnh bị dọa hét ầm lên.

“Ta xưa nay ghét nhất nói chuyện quanh co với nam nhân. “ Ban Họa

lại quất xuống một roi, Trầm Ngọc là một kẻ văn nhân, còn chưa kịp phản
ứng, roi này đã quất vào người hắn:“Ngươi nghe bản cô nương nói, nữ
nhân ngoại trừ hình dạng đẹp mắt, thì không còn gì cả, ta còn có thể kính
trọng phu quân. Những câu nói âm dương quái khí kia, giả bộ làm vẻ đạo
mạo cho ai nhìn?”

“Ban Hương Quân, hạ quan dù sao cũng là mệnh quan triều đình,

ngươi ở giữa đường phố quất roi hạ quan, hơi quá đáng.” Mắt Trầm Ngọc
nhìn bách tính đang xem náo nhiệt bốn phía, trên mặt có chút không nhịn
được.

“Hừ.” Ban Họa khẽ nâng cằm: “Bản Hương Quân thích tùy hứng như

thế, ngươi có thể làm gì ta?”

“Ngươi là mụ đàn bà đanh đá...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.