CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 530

Khi đó là ai nói?

Tạ Uyển Dụ lắc đầu, làm sao cũng không nhớ rõ mặt người kia, có

lẽ... Không chỉ một người nói qua với nàng ta?

Nghĩ đến Nhị ca và Ban Họa từng có quan hệ là hôn phu hôn thê, khó

trách Nhị ca nhìn thấy nàng ta, sẽ có điều luống cuống. Nàng ta vô ý thức
liền mở miệng nói: " Ca, sau này ca tránh xa nàng ta một chút, bên ngoài
đều nói, bát tự nàng ta không tốt, khắc ngươi rồi..."

"Uyển Dụ. " Tạ Khải Lâm cau mày cắt ngang lời của muội muội: "Đó

chỉ là lời nói xấu đầu đường cuối ngõ của đám ngu tri thôi, ta chưa từng để
trong lòng, ngươi cũng không cần coi là thật, huống chi... Huống chi năm
đó ta và Phúc Nhạc Quận Chúa có hôn ước, cũng không xảy ra chuyện gì
không tốt cả."

Bên ngoài nói xấu muội muội, Ban Họa sẽ đứng ra trách cứ bọn họ,

mà muội muội của mình vẫn không quên thù cũ với Ban Hoạ, trong lòng
Tạ Khải Lâm có chút khó chịu, là Tạ gia bọn họ có lỗi với Phúc Nhạc Quận
Chúa. Chỉ mong sau này, quãng đời còn lại của Phúc Nhạc Quận Chúa có
thể vui vẻ, Dung Quân Phách quan tâm nàng thực lòng, đừng giống hắn ta
lập trường không kiên, làm ra chuyện tổn thương nàng.

"Gì mà đầu đường cuối ngõ, giữa quý nữ cũng có rất nhiều người nói

nàng ta như vậy. " Tạ Uyển Dụ bĩu môi nói: " Không phải ngươi từng có
hôn ước với nàng ta, liền giúp nàng ta nói chuyện chứ?"

"Uyển Dụ, đủ rồi, sau này ngươi sắp thành thành Nhị Hoàng Tử phi,

những lời nói này là cấm kỵ hoàng gia, nếu như ngươi không quản được
miệng của mình, sớm muộn gì cũng đưa tới cho ngươi tai họa." Mày Tạ
Khải Lâm nhíu chặt hơn: "Lâm Phi bên cạnh tiên đến năm đó, chính là vết
xe đổ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.