CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 566

"Ngươi và hài tử về phòng nghỉ ngơi đi, ta đi ra ngoài." Thái Tử đứng

người lên, giọng nói có chút lạnh, nhìn cũng không nhìn Thái Tử Phi, liền
ra cửa.

Thái Tử Phi ngơ ngẩn, muốn mở miệng dặn dò Thái Tử mặc thêm y

phục, bên ngoài có chút lạnh, thế nhưng quay đầu thấy tay hài tử nắm tã lót
ló ra, tất cả lực chú ý của nàng ta đều đặt trên người hài tử, lời định nói,
cũng bị nàng ta quên sau đầu.

Thái Tử quay đầu thấy Thái Tử Phi cúi đầu dỗ hài tử, cuối cùng thở

dài, khom người ra khỏi viện.

"Quốc công gia, phu nhân. " Thường ma ma trở lại Ban gia, sau lưng

còn đi theo mấy thái giám phụng lễ Đông cung.

Mấy thái giám bái kiến người Ban gia xong, liền lấy lễ vật Thái Tử

chuẩn bị ra. Những lễ vật này chuẩn bị rất tận tâm, ngay cả hộp quà cũng
không khỏi tinh mĩ.

"Thái tử điện hạ quá khách sáo, sao nhận được những thứ này." Ban

Hoài liên tục cám ơn, cho những tiểu thái giám này mỗi người một hầu bao,
mới bảo quản gia đưa bọn họ ra ngoài.

Đợi đám tiểu thái giám rời đi, Âm thị để Thường ma ma ngồi xuống:

"Ma ma, Thái Tử ổn chứ?"

"Nô tỳ thấy khí sắc Thái Tử cũng không tệ lắm, vô cùng yêu thích

hoàng tôn. " Thường ma ma ngồi trên ghế, có chút khom người nói: " Nghe
nói mọi người không thể đi, Thái Tử rất thất vọng, cho nên bảo người đưa
lễ tới."

"Thái Tử là một người nhân đức." Âm thị quay đầu nhìn nữ nhi, dưới

đáy lòng thầm thở dài một hơi, nếu Thái Tử có thể an an ổn ổn ngồi lên
hoàng vị thì tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.