CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 590

"Thế Tử, vì sao ngài lại nghĩ như vậy?" Nha hoàn thu dọn bàn sạch sẽ,

nhỏ giọng nói: " Nếu Quận Chúa có thể tìm được lang quân như ý, lại thêm
một người quan tâm nàng, đây không phải một việc tốt sao?"

Ban Hằng mệt mỏi nói: "Lời tuy là nói như vậy, nhưng mà..."

Nhưng trong lòng vẫn không quá vui vẻ, từ nhỏ hắn đã cùng tỷ tỷ ở

chung, khi còn bé nếu có người ức hiếp hắn, tỷ tỷ sẽ giúp hắn trút giận. Chỉ
cần có tỷ tỷ ở đây, hắn sẽ không chịu chút uất ức nào, mặc dù hắn luôn
cùng tỷ tỷ đấu võ mồm, nhưng trong lòng của hắn hiểu rõ, tỷ tỷ thương hắn
bao nhiêu.

Có lẽ... Hắn không nỡ, không nỡ để tỷ tỷ gả cho một nam nhân không

hiểu rõ, lo lắng nàng bị ấm ức, lo lắng nàng sống không tốt.

Thân là thân nhân quan tâm lẫn nhau, chỉ cần đối phương không ở bên

cạnh mình, khó tránh khỏi sẽ nhớ nhung, sẽ lo lắng. Nghĩ đến sau này tỷ tỷ
gả cho người khác, được người xưng là quang vinh phu nhân, Ban Hằng vô
cùng không vui.

Tỷ tỷ rõ ràng là người nhà bọn họ.

Phủ Thành An Bá, thần sắc Đỗ Cửu có chút khó coi đi đến thư phòng,

nói với Dung Hà đang cúi đầu đọc sách: "Bá gia, bên ngoài có mấy lời đồn
không dễ nghe."

"Lời gì?" Dung Hà khép sách lại, ngẩng đầu nhìn về phía Đỗ Cửu.

"Bên ngoài có người nói người... thuộc hàng ngũ phụ thuộc nữ nhân."

Lời này của Đỗ Cửu nói đến tương đối uyển chuyển hàm xúc, trên thực tế
bên ngoài có người nói Dung Hà ăn bám.

"Ta biết người Thạch gia sẽ dùng thủ đoạn này. " Dung Hà khẽ cười

một tiếng: "Bọn họ đi nói, bao nhiêu người muốn ăn bám không được, từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.