CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 636

ai, thì trực tiếp nói tính cách nàng và người đó không hợp, nhiều lời sẽ
không tùy tiện nói lung tung.

Bây giờ nàng có thể ngay trước mặt Thạch Phi Tiên nói những lời này,

có thể thấy được thật sự đã xảy ra chuyện này.

"Ngươi, ngươi đừng nói bậy nói bạ. " Giọng Thạch Phi Tiên sắc nhọn:

" Ban Họa, ngươi đừng ép ta."

"Thạch tiểu thư thật có ý tứ, năm ngoái Tạ nhị công tử trên đường đưa

tập thơ cho ngươi trở về, bị ngã mù một mắt, kết quả không đến mấy ngày,
lời đồn đại lại biến thành ta khắc phu. " Ban Họa buông tay: " Tạ Khải Lâm
giải trừ hôn ước với ta hai năm rồi, đây coi là khắc phu gì chứ, họ nghĩ ta
khắc phu, ngươi nói xem có đạo lí không?"

Thạch Phi Tiên bị Ban Họa làm tức giận đến toàn thân phát run, nàng

ta mạnh miệng nói: "Ngươi nói hươu nói vượn, ta vốn không biết tập thơ gì
cả."

"Ngươi đến tột cùng có biết hay không, lão thiên gia rõ ràng, ngươi rõ

ràng, còn có Tạ nhị công tử đưa tập thơ rõ ràng. " Ban Họa khẽ cười một
tiếng: "Đúng rồi, không biết Tạ nhị công tử có nói cho ngươi hay không,
hắn tặng cho ngươi tập thơ chép tay này, vốn từ quyển nhà chúng ta ra
đấy?"

Thạch Phi Tiên ngơ ngẩn, trong lúc nhất thời không biết nói gì cho

phù hợp.

"Quận Chúa. " Tạ Khải Lâm từ bìa rừng đi đến, hắn ta nhìn thoáng

qua Thạch Phi Tiên, thi lễ với Nhị Hoàng Tử và Ban Họa: "Chuyện cũ đã
thành gió, mong Quận Chúa đừng nhắc lại."

"Ngươi thì tính là gì, ngươi kêu tỷ ta không đề cập tới nữa?" Ban

Hằng trợn mắt trừng một cái: "Mặt lớn như vậy, ba cái mặt nạ đều chứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.