CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 637

không nổi."

Ban Họa cười cười: "Hôm nay thật sự là ngày tháng tốt, một rừng trúc

yên lặng đã náo nhiệt như vậy."

"Tạ Khải Lâm, con mắt của ngươi thật sự bị hỏng trên đường đưa tập

thơ cho Tạ tiểu thư về sao?" Tưởng Lạc là một nam nhân, cho dù hiện tại
hắn ta sắp thành hôn, cũng không muốn nữ nhân mình thích có quan hệ
mập mờ với nam nhân khác.

Tạ Khải Lâm chắp tay nói với Tưởng Lạc: "Điện hạ, ngài nên trở về

cung rồi."

Hắn ta tới nơi này, không muốn cùng Tưởng Lạc cãi lộn vì một nữ

nhân, mà là vì muội muội mình bất bình. Mắt hắn ta nhìn Thạch Phi Tiên
bên người Tưởng Lạc, bình tĩnh tựa như đang nhìn một người xa lạ không
có giao tình gì.

"Gấp cái gì, giờ lành còn chưa đến mà?" Tưởng Lạc không nhịn được

nói: "Ngươi trước tiên nói cho ta, đến tột cùng ngươi có đưa tập thơ cho
Thạch cô nương không?"

Thạch Phi Tiên nhìn Tạ Khải Lâm, mặt mũi tái nhợt, trong mắt mang

theo khẩn cầu.

Tạ Khải Lâm dời ánh mắt của mình, chậm rãi nói: "Không có."

Tưởng Lạc thở dài một hơi, hắn ta quay đầu nhìn về phía Ban Họa: "

Vì sao ngươi muốn bôi đen khuê dự của Thạch cô nương?"

"Điện hạ, một nữ nhân như ta sao có thể bôi đen khuê dự của nàng ta

chứ?" Ban Họa thở dài: "Ngài chuẩn bị là tân lang, gặp mặt trong rừng rậm
với nàng ta, mới là bôi đen khuê dự Thạch cô nương đó. Thạch cô nương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.