CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 74

Không chỉ không có tước vị, ngay cả mạng sống cũng không còn?

May mắn trên người nàng có áo lông Bạch Hồ đáng tiền, chết cũng

không tính quá khó coi.

“Xoẹt xoẹt, xoẹt xoẹt.”

Đằng sau đột nhiên truyền đến một chuỗi tiếng bước chân, thanh âm

rất loạn, hình như có người đang vội đến.

“Chủ, chủ tử, đây là Ban cô nương.”

Chủ tử? Ai?

Ban Họa quay đầu, nhìn thấy sau lưng nhiều thêm một người nam

nhân mặc áo lông đen, nam nhân dáng người thẳng tắp, từ tay áo lộ ra cánh
tay trắng như ngọc, coi như không nhìn thấy mặt người ta, Ban Họa cũng
có thể khẳng định, đây nhất định là một mỹ nam cực phẩm.

Nàng không nhìn thấy mặt nam nhân, nhưng lại nghe được giọng nói.

“Đáng tiếc.”

Ban Họa nhẹ gật đầu, quả thực rất đáng tiếc, dù sao nàng cũng đẹp

như vậy.

“Trong Kinh Thành hiếm khi mới có một người thế này, hậu táng

nàng.”

Ban Họa thở dài nhẹ nhõm một hơi, xem ra không chỉ có người đẹp,

đầu óc cũng rất đẹp.

Nam nhân bỗng nhiên quay đầu, phảng phất như thấy nàng đang đứng

bên cạnh, nàng cúi đầu mắt nhìn váy xòe tinh xảo trên người, đắc ý hếch
vòng eo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.