CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 755

những người này còn muốn ám toán con độc nhất của cô mẫu, chưa từng để
trẫm vào mắt mà?!"

Thấy Vân Khánh Đế tức giận như thế, Thái Tử hơi vén áo bào quỳ

xuống: "Xin phụ hoàng bớt giận, nhi thần không có ý này."

"Bớt giận?" Vân Khánh Đế nhìn đỉnh đầu Thái Tử, chỉ cảm thấy lửa

giận càng nặng: "Ngươi bảo trẫm làm sao bớt giận? Đó là con độc nhất của
cô tổ mẫu ngươi, ngươi thà không quan tâm bọn họ, ngược lại thay người
Thạch gia cầu tình, lúc ngươi nói lời này, còn nhớ đến cô tổ mẫu của ngươi
không?"

"Phụ hoàng. " Thái Tử cúi đầu, sợ hãi nói: " Nhi thần không có chút

bất mãn với Tĩnh Đình Công, trong mắt nhi thần, Tĩnh Đình Cônglà nửa
thân nhân của nhi thần, há lại vô tình như thế, mong phụ hoàng minh xét."

"Ngươi thân là Thái Tử, lại tin vào lời nói nữ nhân hậu trạch, ngươi

bảo trẫm làm sao yên tâm giao giang sơn cho ngươi?" Vân Khánh Đế chán
nản khoát tay áo: "Ngươi lui ra rồi suy nghĩ thật kỹ, đến tột cùng hôm nay
có nên đến cầu tình vì Thạch gia hay không."

Thái Tử xin lỗi rồi lo sợ không yên trở ra, không dám tiếp tục nhắc

một chữ đến Thạch gia.

Thấy Thái Tử rút lui như thế, trong lòng Vân Khánh Đế càng thêm

thất vọng. Nếu Thái Tử vì dựa vào lí lẽ Thạch gia biện luận, ngược lại ông
sẽ xem trọng Thái Tử vài lần. Thế nhưng Thái Tử vẻn vẹn bị ông răn dạy
vài câu, liền đánh trống lui quân, không quyết đoán như vậy, làm sao có thể
trở thành Đế Vương một nước?

Nhưng nghĩ đến Nhị nhi tử lỗ mãng, Vân Khánh Đế càng thêm phiền,

tối đa Thái Tử cũng chỉ không quả quyết, lão nhị thuần túy không có đầu
óc, nếu giang sơn này giao trong tay lão nhị, sớm muộn gì thiên hạ cũng đại
loạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.