CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 775

" Gia chủ ta nói, núi cao đường xa, cách xa thiên nhai, ân oán ngày

xưa xóa bỏ, hãy trân trọng." Hộ vệ nhét bao phục vào trong tay Thạch Phi
Tiên, giọng thẳng thắng: " Bao phục này mong cô nương nhận lấy."

"Chờ một chút. " Thạch Phi Tiên nắm một góc bao phục, nhìn về phía

hộ vệ tướng mạo bình thường: " Gia chủ ngươi là ai?"

Hộ vệ thi lễ: "Xin thứ cho tại hạ không thể trả lời vấn đề này của

ngươi, cáo từ!"

Thạch Phi Tiên nắm bao phục to lớn, nhìn bóng lưng hộ vệ cưỡi ngựa

rời đi xuất thần. Rất nhanh các nữ phạm khác cũng bị nhốt về trong xe gỗ,
các nàng bắt đầu lật xem bao phục người nhà chuẩn bị, nóng lòng biết bên
trong có thứ gì, chỉ có Thạch Phi Tiên nắm bao phục không hề động.

Nàng ta không biết bên trong chứa gì, cũng không có hứng thú biết, có

lẽ là đồ đạc nguyền rủa nàng ta, cho dù là chuột chết, con gián cũng có khả
năng.

Nàng ta luôn biết, có một số tiểu thư trong Kinh Thành âm thầm ghen

ghét nàng ta, nhưng nàng ta càng rõ ràng hơn, bởi vì quan hệ của cha vàtỷ
tỷ, những người này coi như ghen ghét, cũng không dám biểu hiện chút nào
trước mặt mình, thậm chí phí hết tâm tư nịnh nọt nàng ta.

Mà những nam nhân được gọi là ái mộ, đã sớm lẫn rất xa. Ngay cả

người nhà nàng ta cũng không muốn dính vào nàng ta, càng đừng đề cập
tới những nam nhân này.

"Khuê nữ, chất vải bao phục của ngươi thật tốt. " Một nữ phạm nói: "

Dùng nhiều năm cũng không hư đấy."

Dưới ánh mắt chờ mong của những người này, Thạch Phi Tiên cắn

răng, bắt đầu đưa tay mở bao phục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.