CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 773

Ngược lại người Thạch gia xua đuổi ý nghĩ còn nhanh hơn nàng, nếu

như nàng nói nhảm thêm nữa, ngược lại khiến người ta ghét thôi.

Thạch Sùng Hải kính trà xin lỗi với Ban Hoài, Ban Hoài biểu lộ bình

tĩnh uống xong. Lúc yến hội sắp chính thức bắt đầu, bỗng nhiên sắc mặt
Ban Hoài trắng bệch, hôn mê. Dọa mọi người vội vàng mời đại phu đến,
mới biết được thân thể của ông còn rất suy yếu, không thể quá mức mệt
nhọc.

Thế là bữa tiệc này chưa ăn, mọi người đã đưa Ban Hoài về nhà, ra

khỏi cửa lớn Ban gia, Ban Hoài có nhận Thạch Sùng Hải xin lỗi hay là
không nhận?

Mặc kệ có nhận hay không, việc này cứ hạ màn như thế. Mặt ngoài

nhìn, Thạch Sùng Hải và Nghiêm Huy vẫn như cũ là Tướng gia, địa vị
không bị ảnh hưởng. Nhưng trên thực tế người hai nhà không còn vinh
quang như ngày xưa, không chỉ không còn nở mày nở mặt, còn phải trải
qua thời gian như giẫm trên băng mỏng.

Từ nay về sau, trong triều không còn Thạch đảng Nghiêm đảng nói

chuyện. Nhưng dưới mặt bình tĩnh này, hình như ẩn giấu sóng ngầm, chỉ
còn chờ ai làm lộ nó, sẽ nghiêng trời lệch đất, thiên địa biến sắc.

Ngày thứ ba sau khi Thạch Sùng Hải nói xin lỗi Ban Hoài, Thạch Phi

Tiên đeo xiềng xích, đầu kẹp, cùng một nhóm nữ phạm bị đày đến Tây
Châu, ngồi vào trong xe gỗ.

Trong xe gỗ chật hẹp cũ nát tràn đầy mùi vị khác thường, mấy nữ

nhân cùng xe nhìn nàng ta, thực sự nghĩ mãi mà không rõ, một nữ nhi nũng
nịu như thế, đến tột cùng phạm vào tội bao lớn, mới có thể bị đày đi đến
vùng đất nghèo nàn như Tây Châu kia?

Trong xe ngựa,nữ nhân nhiều tuổi nhất nhìn qua gần bốn mươi tuổi,

trên thực tế mới ngoài ba mươi. Nàng ta giết trượng phu ngược đãi mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.