CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 80

“Ta lấy làm quần áo, làm áo choàng, làm bao tay, làm vật trang sức, ta

còn lo lắng nhiêu ấy da không đủ làm đâu. “ Ban Họa lật sách nhỏ trong
tay, phía trên ghi chép là những đồ vật trong khố phòng của nàng: “Nếu có
dư, ta sẽ làm khăn quàng cổ cho đệ.”

“Tốn nhiều bạc như vậy, chỉ nghĩ làm khăn quàng cổ cho ta, tỷ thật là

"hào phóng". “ Ban Hằng đưa tay cầm điểm tâm trên bàn: “Mấy ngày nữa
bệ hạ muốn đến phía tây ngoại ô săn bắn, tỷ có muốn đi không?”

“Đi, tại sao không đi. “ Ban Họa vẻ kích động nói: “ Vì cuộc đi săn

mùa thu này, ta đã cố ý chuẩn bị mấy bộ y phục.”

Ví dụ như trong đó có một bộ kỵ trang, mấy Tú Nương phí hết gần

một tháng mới làm xong, vì cuộc đi săn mùa thu năm nay nàng có thể ra
sân sáng chói nhất, nếu không đi, chẳng phải lãng phí kỵ trang Tú Nương
cố ý chuẩn bị cho nàng sao?

Ban Hằng dùng ánh mắt đồng tình nhìn Ban Họa, lấy bản lĩnh của tỷ

hắn, cầm kỳ thư họa là không được, chỉ có thời điểm đi săn, có thể cùng với
những quý nữ khác tranh cao thấp một hồi.

“Họa Họa. “ Âm Thị đi đến, thấy tỷ đệ hai người đều ở đây, để chiếc

hộp trong tay lên bàn trước mặt Ban Họa: “Đây là trâm cài tóc đích thân
ngoại tổ mẫu để lại cho ta, mấy năm nay ta một mực không dám cài. Khi
còn bé con thấy đã đòi, khi đó ta lo lắng con không biết nặng nhẹ, đem đồ
tốt làm bể, nên không đưa cho con.”

Âm Thị mở hộp ra, lấy trâm ngọc, cây trâm trong suốt, cây trâm này

không biết nung thế nào thành, lại biến thành màu đỏ diễm lệ, như là tảng
băng bên trên có mấy hạt chu sa, sáng đến trong suốt, đỏ như lửa.

“Ta thấy gần đến mùa đông, con mặc áo lông Bạch Hồ, cài thêm cây

Chu trâm này nhất định sẽ rất đẹp.” Âm Thị cài Chu trâm lên tóc Ban Họa,
hài lòng vỗ tay một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.