CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 82

Ban họa cảm thấy bánh táo đỏ có chút ngán, ném trả lại Ban Hằng:

“Bình thường đệ hay dành thời gian rong chơi bên ngoài, trong Kinh Thành
có người nam nhân nào dáng người thẳng tắp, khí chất xuất chúng, tay đẹp,
còn thích mặc y phục đen không?”

Nam nhân trong giấc mơ của nàng, hình như vẫn luôn mặc y phục hoa

văn đen, khiến người khác nhìn vào có cảm giác thật xa hoa.

“Y phục đen?” Ban Hằng không chê bánh táo đỏ mà Ban Họa ném lại,

bỏ vào miệng, hai ba miếng đã ăn sạch nói: “ Dáng người thẳng tắp có, khí
chất xuất chúng cũng có, tay đẹp cũng có, nhưng ta không để ý, phù hợp
mấy điểm này mà thích mặc huyền y thật không có.”

Hắn không có việc gì làm hay sao mà để ý tay nam nhân khác có đẹp

hay không?

“Thật không có?” Ban Họa ôm mặt: “Đệ nghĩ lại cho kĩ.”

“Trong Kinh Thành này xưa nay có quân tử nào nổi danh tuấn tú, ai

mà không thích mặc y phục sáng màu, mặc gì mà màu đen, màu xám thì
còn gì là quân tử. “ Ban Hằng tức giận nói: “Chuyện này giống như các tài
nữ giai nhân trong Kinh Thành này không ai ăn mặc diễm lệ như tỷ, hiểu
không. “

Ban Họa trợn trắng mắt: “Ta ăn mặc diễm lệ thì sao, miễn là ta đẹp!”

Ban Hằng nhìn Ban Họa vài lần, không thể không thừa nhận, quả thực

dáng dấp tỷ hắn rất đẹp. Nhưng đối với các công tử thế gia giỏi diễn trò
khác, trong tâm bọn họ thật sự cũng có vài phần rung động với tỷ hắn,
nhưng vì biểu hiện ra bọn hắn không trầm mê sắc đẹp, chỉ coi trọng nữ tử
bên trong đoan trang hiền lành, bọn hắn sẽ chỉ giả bộ càng thêm chính trực,
ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn tỷ hắn một cái.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.