kỳ tỉnh táo, không giống một năm trước lúc còn chưa xuất giá, chỉ cần Ban
Họa hơi phản bác vài câu, liền nổi trận lôi đình.
Ban Họa thậm chí cảm thấy, nữ nhân trước mắt mặc dù vẫn là Tạ
Uyển Dụ, nhưng bên trong lại mang một tầng áo giáp thật dày, tùy thời đều
có thể xông pha chiến đấu, sử dụng âm mưu quỷ kế. Cung đình thực sự có
thể thay đổi một người, nó có thể làm thay đổi một người hoàn toàn, ngay
cả linh hồn cũng thay đổi.
Thấy Ban Họa không nói lời nào, Tạ Uyển Dụ cũng không giận, nàng
ta kẹp một miếng điểm tâm để trong đĩa trước mặt Ban Hoạ: "Nghe nói
Quận Chúa thích ăn loại điểm tâm này nhất, nếm thử tay nghề đầu bếp
trong cung như thế nào."
"Nhị Hoàng Tử Phi, giữa hai chúng ta không cần giả vờ giả vịt. " Ban
Họa không hề động miếng điểm tâm kia:"Có chuyện nói thẳng, không cần
trì hoãn thời gian lẫn nhau."
" Tính tình Phúc Nhạc Quận Chúa quả thật ngay thẳng. " Tạ Uyển Dụ
cười cười, nâng chung trà lên kính Ban Họa: "Ta hi vọng Quận Chúa có thể
cùng chúng ta hợp tác."
"Ngươi nói gì?" Ban Họa cho là lỗ tai mình có vấn đề, nàng kinh ngạc
nhìn Tạ Uyển Dụ: "Ngươi nói đùa với ta à?"
Tạ Uyển Dụ lắc đầu: "Đương nhiên không có."
"Toàn bộ Kinh Thành người nào không biết Nhị Hoàng Tử nhìn ta
khắp nơi không vừa mắt, ta giúp các ngươi có chỗ tốt gì?" Ban Họa chỉ đầu
của mình: "Ngươi cảm thấy ta giống kẻ ngu sao?"
Tạ Uyển Dụ nhấp một miếng trà, đặt chén trà xuống: "Ngày xưa cho
dù có chút hiểu lầm, nhưng ngươi và điện hạ từ nhỏ đã đùa giỡn cùng nhau.