CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 95

rống lên mắng với cô nương ấy, xem bộ dáng là Nhị Hoàng Tử khi dễ nữ
hài tử. Nữ quyến có thể đến đây tham gi đi săn, thân phận đều là bất phàm,
coi như Nhị Hoàng Tử thân phận quý giá, cũng không thể rống to mắng
người ta thế được, thật sự hơi quá đáng.

Dung Hà nhìn một chút đã biết cô nương ngồi trên đất kia là Ban Họa,

mắt y nhìn Nhị Hoàng Tử vẫn còn đang rống như cũ, thì nhíu mày.

Nhị Hoàng Tử sống hai mươi năm, chưa từng có gặp nữ nhân ngang

ngược không nói lý như thế, còn không có mặt mũi khóc cho cả khu rừng
này đều biết. Hắn vừa vội vừa tức, liền không nhịn được rống với Ban Họa
vài câu, nào biết được Ban Họa không dừng việc thút thít, ngược lại càng
khóc càng hăng hái hơn.

"Ban Họa, ngươi nên có chút chừng mực cho ta, cứ khóc như thế có

tin ta trị tội ngươi không?!"

"Hu hu hu hu hu "

"Ngươi!"

"Điện hạ. " Dung Hà xuống ngựa, đi đến trước ngựa Nhị Hoàng Tử,

hành lễ với hắn: "Ban Quận Quân chỉ là một nữ tử, ngài đại nhân có đại
lượng, tại sao chấp nhặt với nàng. Về công, ngài là Hoàng Tử, nàng là
Quận Quân. Về tư, ngài là biểu ca, Ban Quận Quân là biểu muội của ngài,
náo thành dạng này, thật không tốt."

"Lời này của ngươi là có ý gì?" Nhị Hoàng Tử tức giận đến lông mày

dựng đứng:"Bổn Hoàng Tử là loại nam nhân vô duyên vô cớ khi dễ nữ
nhân sao?"

Dung Hà lại bái thêm một cái: "Điện hạ bớt giận, vi thần không dám."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.