CON GÁI NGƯỜI GIỮ KÝ ỨC - Trang 244

Cậu bé chơi saxophone bắt đầu bài biểu diễn, thể hiện với niềm

đam mê và xúc cảm mãnh liệt, rồi bỗng vấp phải một nốt lỗi cao chói
tai khiến David ớn lạnh cả sống lưng. Anh nhìn lướt qua đám thính giả
một lần nữa và tìm thấy Norah ở ngay giữa gần hàng đầu tiên, với một
chỗ trống bên cạnh nàng. Như thế nàng đã nghĩ đến anh, ít ra là vậy,
khi giữ cho anh chỗ ấy. Anh đã không chắc liệu nàng có làm thế không;
anh đã không còn chắc chắn nữa, về bất cứ điều gì. Phải, anh biết chắc
về cơn giận dữ của mình, và về tội lỗi đã khiến anh im lặng trước những
gì chứng kiến ở Aruba; những chuyện đó tất nhiên vẫn án ngữ giữa họ.
Nhưng anh đã không hề để tâm, dù là chút ít, đến trái tim của Norah,
đến những khát vọng cũng như động lực đã thúc đẩy nàng.

Cậu bé chơi saxo kết thúc bằng một đoạn nhạc ngẫu hứng rồi đứng

lên chào khán giả. Giữa những tràng vỗ tay vang dội, David tìm đường
men xuống lối đi sáng lờ mờ giữa các hàng ghế, vụng về lách qua
những chỗ đã có người ngồi để tới chỗ của mình ngay cạnh Norah.

“David,” nàng thốt ra, nhấc chiếc áo khoác lên. “Thế đấy. Cuối cùng

thì anh cũng tới.”

“Đó là một ca phẫu thuật khẩn cấp, Norah,” anh nói.

“Ồ, em biết, em quen với việc ấy rồi. Em chỉ lo cho Paul thôi.”

“Anh cũng lo cho Paul đấy chứ,” David nói. “Đó là lý do tại sao anh

có mặt ở đây.”

“Vâng. Phải rồi.” Giọng nàng sắc lạnh và cụt ngủn. “Anh cũng thế.”

Anh cảm thấy sự tức giận của nàng, đang tỏa ra thành từng đợt

sóng. Mái tóc ngắn vàng óng được tạo kiểu hoàn hảo, đồ nàng bận trên
người toàn là tông kem và vàng, nàng mặc một bộ vest lụa tự nhiên
mua trong chuyến du lịch đầu tiên tới Singapore. Khi công việc kinh
doanh ngày một phát đạt, nàng đi lại nhiều hơn, đưa các đoàn khách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.