CON GÁI NGƯỜI GIỮ KÝ ỨC - Trang 446

muốn được hôn và đã sẵn sàng đáp lại: cậu Robert này, tình yêu đích
thực đầu tiên của cô. Đôi mắt cô nhắm nghiền, khuôn mặt tràn ngập
hạnh phúc.

“Phoebe,” Caroline quát, giọng đanh thép. “Phoebe, Robert, thế là

quá đủ rồi.”

Đôi trẻ buông nhau ra, giật mình nhưng không tỏ chút gì là ân hận.

“Có sao đâu cô,” Robert nói. “Phoebe là bạn gái của cháu mà.”

“Bọn con sẽ làm đám cưới,” Phoebe đế thêm.

Caroline run lên, cố gắng giữ bình tĩnh. Dù sao Phoebe cũng đã là

một người phụ nữ trưởng thành. “Robert,” bà nói, “cô cần phải nói
chuyện với Phoebe một lát. Một mình, cháu làm ơn.”

Robert ngập ngừng, rồi bước qua mặt Caroline, vẻ xởi lởi nhiệt tình

ngày thường đã tan biến. “Có gì xấu đâu ạ,” cậu nói, dừng chân ở
ngưỡng cửa. “Cháu và Phoebe. Bọn cháu yêu nhau mà.”

“Cô biết,” Caroline đáp, khi cánh cửa đóng lại sau lưng cậu.

Phoebe đứng dưới ánh sáng chói mắt, xoắn chiếc vòng cổ. “Mẹ có

thể hôn người mẹ yêu mà, mẹ. Mẹ chẳng hôn bố Al đấy thôi.”

Caroline gật đầu, nhớ cảm giác bàn tay Al đặt lên eo bà. “Đúng là

thế. Nhưng con yêu, những gì con vừa làm hình như còn hơn cả hôn
nữa.”

“Mẹ!” Phoebe cáu kỉnh. “Robert và con sẽ làm đám cưới mà.”

Caroline đốp lại ngay không nghĩ ngợi gì. “Con yêu, con không thể

làm đám cưới được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.