J
CHƯƠNG
11
•~•~•
ohn Singlair không nói anh sẽ tới đây chính xác vào lúc nào, nhưng
Jane có thể biết áng chừng thời điểm cô nhìn thấy anh trong khu hội
chợ. Nữ thám tử lên đường. Hội chợ bắt đầu nhộn nhịp từ lúc hai giờ chiều.
Nhạc được bật lên, ở mỗi khu là một bài hát khác, một làn điệu khác. Đại
đa số là những bài ca đang được ưa chuộng trên thị trường, chủ yếu mời
mọc lớp khán giả trẻ trung. Ở thời điểm này, khán giả có mặt tại hội chợ
quả thật còn rất trẻ. Từng đoàn các cô cậu tuổi học trò kéo tới. Chúng ngồi
đu quay hoặc thi lái xe, thỉnh thoảng lại mua vé cầu may, xổ số hoặc kẹo
bánh. Jane đã báo trước với Josh Parker rằng phải vài tiếng nữa cô mới bắt
đầu phụ việc cho ông được.
- Ổn thôi. - Ông già nói. Josh Parker lúc này đã đứng trước quầy bán xổ
số của ông và cất tiếng mời khách, ngợi ca những phần thưởng hấp dẫn với
giải thưởng lớn là một chiếc tivi xách tay. Người phụ việc cũng đã tới và
đang bán vé. Một người đàn ông trẻ bị méo mặt, mặc một chiếc tạp dề màu
trắng bên dưới một áo khoác bằng vải. Anh ta trông ngộ nghĩnh như người
đang giả trang. Anh ta đứng ở bàn bán vé xổ số và háo hức nhìn theo các cô
thiếu nữ đang tung tăng dạo chơi. Cả những quầy bán thịt và jambon nướng
cũng đã mở. Đường hầm ma đang chạy. Âm thanh quanh khu vực đường
hầm ma thật là trầm trọng. Cả một dàn loa xả ra tiếng la hét và gầm gừ của
những con ma bị hành hạ. Đây là một đường hầm ma tương đối hiện đại.
Jane nhìn thấy những hình quái vật ở phía bên trên thậm chí có chuyển
động.
Con ma cà rồng há mõm, nhe những cái răng nhọn hoắt. Người sói cũng
nhăn nanh, còn những con rắn trên đầu Medusa thì đong đưa ra bốn hướng.